Các môn sinh của một giáo sỹ Do Thái than phiền về những hoạt động tai hại của ác thần, khiến cho nhiều người bị mê hoặc và gây ra không biết bao nhiêu tội ác ở khắp cùng bờ cõi trái đất. Họ đến gặp tôn sư và xin thầy chỉ cách xua đuổi ảnh hưởng của quyền lực tối tăm và gian ác ra khỏi thế giới.

Vị giáo sỹ khôn ngoan liền đưa các môn sinh xuống một căn hầm tối, rồi bảo họ lấy chổi quyét sạch bóng tối khỏi căn hầm. Họ liền hăng hái thi hành lời thầy. Nhưng dù cố gắng tới đâu, nỗ lực của họ cũng chỉ như công dã tràng. Họ đành chịu thua và xin thầy chỉ cho phương thế khác.

Vị giáo sỹ lại bảo họ lấy gậy đập mạnh vào bóng tối để xua đuổi nó đi. Một lần nữa họ lại ra công dùng gậy đập mạnh vào bóng tối cho tới khi người nào người ấy mệt nhoài mà căn phòng vẫn dày đặc bóng tối.

Vị giáo sỹ lại bảo họ la thật lớn để phản đối và dọa nạt bóng tối. Họ la khàn cả cổ mà căn hầm vẫn không sáng sủa hơn, bóng tối vẫn phủ kín căn hầm.

Cuối cùng họ đành bó tay chịu thua.

Bấy giờ vị giáo sỹ khôn ngoan mới giải thích:


Để xua đuổi bóng tối,

chỉ cần thắp lên một ngọn nến nhỏ là

bóng tối sẽ trốn chạy tức khắc.

 

Một trong những đường lối tốt nhất và hữu hiệu nhất để chống lại những ảnh hưởng xấu của quyền lực tối tăm và gian ác là thi hành việc thiện, vì “thà thắp lên một ngọn nến nhỏ, còn hơn ngồi nguyền rủa bóng tối”.

(Trích Truyện hay)