Một ủy ban được giao nhiệm vụ tìm một chủ đề cho khung cửa sổ ấy, cuối cùng họ quyết định dùng mấy câu trong bài thánh ca: “Kìa trên thiên đàng bao trẻ họp nhau. Vui vẻ vòng quanh ngai thánh”.

 

Họ nhờ một họa sĩ nổi tiếng vẽ kiểu, để căn cứ theo đó làm khung cửa sổ. Họa sĩ bắt tay vào việc và say mê với công tác ấy, cuối cùng ông ta hoàn thành bức tranh. Ông ta lên giường và ngủ thiếp đi.

 

Nhưng đêm đó, ông ta nghe trong phòng vẽ của mình có tiếng ồn ào. Ông vào phòng vẽ xem chuyện gì xảy ra. Dường như có một người lạ mặt đang cầm cọ cùng tấm bảng đựng màu và cặm cụi vẽ lại bức tranh.

 

Họa sĩ thét lên “Dừng tay lại ngay, ông làm hỏng mất bức tranh của tôi”. Người lạ mặt đáp “Theo tôi, ông đã vẽ hỏng rồi”. Họa sĩ hỏi “Hỏng thế nào?” Người lạ mặt nói “Này nhé, trên bảng đựng màu của ông đây có đủ các màu, nhưng ông chỉ dùng độc một màu để vẽ gương mặt đám trẻ. Ai bảo với ông rằng trên Thiên Đàng chỉ có trẻ con da trắng mà thôi?” Họa sĩ đáp “Chẳng ai bảo cả, tôi chỉ nghĩ thế thôi”. Người lạ mặt nói “Ông nhìn lại xem, tôi vẽ mấy đứa mặt vàng, mấy đứa mặt nâu, vài đứa da đen, vài đứa da đỏ. Tất cả chúng nó có mặt tại đó, vì chúng đã đáp lại tiếng gọi của tôi”. Họa sĩ hỏi “Tiếng gọi của ông à? Vậy ông là ai?” Người lạ mặt mỉm cười “Từ rất lâu rồi tôi đã nói: “Hãy để con trẻ đến cùng ta, đừng ngăn trở, vì nước Thiên Chúa thuộc về chính kẻ giống như các con trẻ đó, bây giờ tôi vẫn còn lên tiếng gọi như vậy”. Họa sĩ nhận biết đó chính là Chúa Giêsu, và khi ông ta vừa nhận ra thì Ngài cũng biến mất.

 

Ông nhìn thấy bức tranh kỳ diệu hơn nhiều với các trẻ em đen, vàng, đỏ, nâu, trắng. Sáng hôm sau, họa sĩ thức dậy chạy vào phòng vẽ, bức tranh vân y nguyên như chiều hôm qua, ông biết đêm rồi mình nằm mơ, thấy môt thị kiến. Hôm ấy là ngày ủy ban đặc trách đến xem tranh, ông chộp lấy cọ và màu, rồi bắt đầu tô các em bé trong tranh bằng đủ thứ màu cho mọi màu da trên thế giới. Lúc ủy ban đến, nhận thấy bức tranh thật đẹp và mọi người thì thầm, “Ô đây là gia đình của Chúa”.

 

Hội Thánh đã bắt đầu tại Palestine nhỏ như hạt cải, vốn có đủ chỗ cho mọi dân tộc khắp thế giới. Trong Hội Thánh của Chúa không có bức tường ngăn cách nào cả, loài người dựng nên các hàng rào nhưng trong Chúa Cứu Thế, đã phá bỏ, triệt hạ rồi.