Chuyển ngữ lời thánh nhân: Nữ Tu M.Anna Lê Thị An Bình, FMI.

Suy niệm & trình bày: Lm. GB. Nguyễn Ngọc Thế SJ.

 

  • Lời Chúa

“Còn chúng ta, quê hương chúng ta ở trên trời, và chúng ta nóng lòng mong đợi Đức Giê-su Ki-tô từ trời đến cứu chúng ta” (Pl 3,20).

 

  • Lời thánh Henri Newman

Là một con người “thiêng liêng” có nghĩa là sống trong thế giới của các linh hồn, như Thánh Phaolô đã nói: “Quê hương chúng ta ở trên trời” (Pl 3,20). Điều này có nghĩa là nhìn thấy tất cả những sinh mệnh tốt lành và thánh thiện hiện đang bao quanh chúng ta với con mắt đức tin, mặc dù chúng ta không nhìn thấy họ bằng con mắt xác thịt.

Với đức tin chúng ta nhìn thấy họ một cách sống động, như chúng ta nhìn thấy mọi cảnh vật của trái đất, một cánh đồng bát ngát, một bầu trời trong xanh, ánh bình minh ló rạng. Do đó, khi các thánh được ưu tuyển với những viễn tượng trên trời, chúng không phải là điều gì bất thường nhưng bởi sự soi sáng của thần linh, của những vật thể mà bằng sự vận hành thông thường của ân sủng, luôn ở trong tâm trí họ.

Những viễn tượng này đã an ủi và nâng đỡ Đức Maria trong những lúc đau khổ. Các thiên thần bao quanh Mẹ, hiểu Mẹ, và Mẹ cũng hiểu các thiên thần.

Mối tương quan này không giống như mối tương quan giữa các thiên thần với chúng ta, những con người mang tội nguyên tổ. Nhưng chắc chắn chúng ta không được quên rằng chúng ta cũng được an ủi, tùy theo công trạng của chúng ta, bởi những sứ giả của Đấng Tối Cao, bởi cùng một Thiên Chúa, là Ngôi thứ ba của Ba Ngôi Chí Thánh, được gọi là Đấng Bảo Trợ hay Đấng An Ủi.

Ước mong sao những ai đang muốn có một đời sống thiêng liêng tốt lành, khi gặp phải những nỗi đau khổ và khó khăn trong cuộc sống, hãy an ủi mình trong suy nghĩ này. Nếu họ kêu cầu Chúa, Chúa sẽ trả lời. Ngay cả khi họ không có bạn bè ở trên trái đất, thì Ngài vẫn hiện diện như một người bạn.

Cũng như Chúa đã nhớ đến Mẹ của mình khi Ngài ở trên thập giá, bây giờ khi Ngài ở trong vinh quang, Ngài vẫn luôn nhớ đến những người anh em nhỏ bé và khiêm tốn nhất.

 

  • Cùng Anh Chị Em kính chào Mẹ - Ave Maria!

“Nhớ đến”. Động từ của tình yêu.

Trên thập giá Chúa nhớ đến Mẹ Ngài,

và trao phó Mẹ cho người môn đệ yêu dấu chăm sóc.

Trên thập giá Chúa nhớ đến sứ mạng thương xót của Ngài,

và Ngài đã xin Cha trên trời tha thứ cho các kẻ đóng đinh Ngài.

Trên thập giá Chúa nhớ đến sứ mạng thương xót của Ngài,

và Chúa đã ban tặng nước Thiên Đàng cho người trộm lành,

khi anh thành tâm sám hối.

Chúa luôn nhớ đến từng phận người chúng ta,

và Chúa cũng mong bạn và tôi nhớ đến

nguồn cội và cùng đích của chúng ta là thượng giới,

chứ không phải là hạ giới của trái đất này.

Vâng, quê hương đích thật của chúng ta là ở trên trời,

như thánh Tông Đồ Phao-lô nhắc nhớ.

 

 

  • Hồn sống trong ngày: Hoa lòng dâng Mẹ

Hôm nay mời bạn cùng tôi chạy đến với Mẹ Maria – kho tàng thiêng liêng, để xin Mẹ giúp chúng ta biết phân định điều gì thuộc về thượng giới, thuộc về quê hương đích thật là thiên đàng mà chúng ta cần ao ước, cần cố gắng “đầu tư”, và điều gì thuộc về hạ giới mà chúng ta cần buông bỏ.

Cụ thể, hôm nay bạn và tôi cố gắng nhận biết chỉ một điều gì thuộc về thượng giới, và chúng ta cố gắng hướng về, ao ước và sống. Chúng ta cùng suy xét trong cầu nguyện, xem đó là điều gì vậy?

Cũng như nhận ra một điều gì thuộc về hạ giới này mà chúng ta cần buông bỏ. Một điều thuộc về hạ giới của bạn và của tôi là gì vậy?