Đáng lý là sếp băng đảng nhưng lại làm linh mục.

Chúng tôi xin giới thiệu đến quý độc giả Linh mục René-Luc, một nhân vật ngoại hạng mà cuộc đời của cha như quyển tiểu thuyết.

 

15. Chiều hôm đó ở hang đá Đức Mẹ.

 

Khi rời Montpellier, trên xe về Nîmes, bà Marie-Dominique hỏi mẹ tôi:

– Sao bạn thích không?

– Cũng được, mẹ tôi trả lời, dáng suy nghĩ.

Bà thích buổi nói chuyện nhưng cũng vậy vậy thôi. Bà Marie-Dominique quay qua hỏi tôi:

– Còn con, René-Luc, con thích không?

– Cũng được! Thật kỳ quặc những gì con khám phá chiều nay… Con thật sự muốn biết người đó nhiều hơn.

– Ai? Nicky à?

– Không phải, Chúa Giêsu! Bác biết không, con nói chuyện với Ngài trong lúc cầu nguyện. Đã có một cái gì xảy ra… Con nghĩ Ngài nghe con.

Mẹ tôi quay qua nhìn tôi, chương trình của bà đã có kết quả: bà dịu dàng cười với tôi.

– Nếu con muốn, bác có thể giúp con. Con chỉ việc đến nhóm cầu nguyện, bà Marie-Dominique đề nghị.

– Con đồng ý!

Vậy là bắt đầu đời sống kitô hữu mới của tôi. Mỗi tuần một lần, bà Marie-Dominique đưa tôi đến nhóm Canh tân Đặc sủng ở Tarascon. Có rất nhiều người ở đây. Các bài hát nối tiếp nhau, có đàn ghi-ta và bộ gõ đệm theo. Tôi khao khát muốn biết Chúa Giêsu và muốn biết hết về Ngài. Tôi chăm chú nghe lời giảng của người trưởng nhóm. Trên đường về, tôi hỏi bà Marie-Dominique đủ thứ câu hỏi. Bà kiên nhẫn trả lời tôi và cho tôi quyển Thánh Kinh, bà khuyến khích tôi đọc. Và tôi đọc ngay, đọc với hết cả tâm trí tôi.

Bà Marie-Dominique khuyến khích tôi đi xem lễ. Vấn đề là tôi không thuộc kinh nào ngoài “Kinh Kính Mừng” mà tôi học khi còn ở Camargue và “Kinh Lạy Cha” khi tôi ở nhà mẹ đỡ đầu của tôi. Một sự trùng hợp may mắn, năm đó em gái Cricri của tôi ở nội trú trong một gia đình ở Lozère, nơi em sắp chịu bao đồng. Em chuẩn bị rất sốt sắng. Vì thế khi em về nhà nghỉ lễ Phục Sinh, em rất ngạc nhiên thấy tôi bây giờ quan tâm đến đạo. Em biết nhiều hơn tôi vì em đã học tất cả các “công thức”. Em trở thành giáo sư dạy đạo cho tôi. Với rất nhiều kiên nhẫn và một chút đùa nghịch, em dạy cho ông anh:

– Tôi tin kính Đức Chúa Trời là Cha phép tắc vô cùng.

– Tôi tin kính Đức Chúa Trời là Cha phép tắc vô cùng…

– Lạy Chúa, con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa…

– Lạy Chúa, con đã cả lòng phản nghịch lỗi nghĩa cùng Chúa…

Bạn trai bạn gái của tôi đều ngạc nhiên. Càng ngày chúng càng ít chơi với tôi. Tôi không có gì chống chúng, nhưng quan tâm của tôi bây giờ hướng về điều thiết yếu. Chỉ còn xe mô-tô và đá banh là tôi còn để ý tới.

Sự biến đổi lớn nhất là trong quan hệ với mẹ tôi. Tất cả chưa trở thành hoàn hảo ngay lập tức, nhưng không còn như các tuần trước đây.

Ba tháng sau khi tôi trở lại, tháng 6 năm 1980, bà Marie-Dominique đề nghị tôi đi hành hương Lộ Đức theo nhóm Hành hương Quốc tế Canh tân Đặc sủng. Dĩ nhiên là tôi nhận lời.

Lộ Đức. Đương nhiên là tôi có nghe nói đến, nhưng tôi chưa bao giờ tới. Chúng tôi dựng lều ở làng của các người trẻ trên ngọn đồi nhìn xuống Đền thánh. Bà Marie-Dominique đưa tôi đi xem Lộ Đức và kể cho tôi nghe câu chuyện Đức Mẹ hiện ra. Tôi thấy cối xay thời còn nhỏ Bernadette sống ở đây, tôi thấy cái hang tối khi Đức Mẹ hiện ra. Ngay lập tức, tôi cảm thông với Bernadette, có thể vì cả hai chúng tôi đều mười bốn tuổi khi chúng tôi sống kinh nghiệm thiêng liêng rất mạnh đã làm thay đổi đời sống chúng tôi. Tất cả giống như Bernadette và với tất cả những chuyện được ghi lại, chắc chắn, có một trước và một sau khi ở hang đá. Vì Lộ Đức là nơi làm tôi xúc động nhất. Ở đó tôi cảm nhận có một bình an xâm chiếm lòng tôi không tả được, một sự hiện diện của tình dịu dàng mà nếu không lạm dụng tôi có thể nói đó là “vô tận”. Tôi thích đến đó và tôi hay đến khi có thể được.

Trong ngày chúng tôi có thì giờ để học hỏi và cầu nguyện dưới căn lều lớn dựng lên ở cánh đồng trước mặt hang đá. Chúng tôi có cả ngàn người. Có một bầu khí tuyệt vời, hồi đó tôi không biết là người công giáo có những buổi tụ họp như vậy, vừa sốt sắng vừa nồng ấm.

Người nói chuyện chính là linh mục người Canada Emiliano Tardif 1, cha điều khiển các lời cầu nguyện chữa lành. Vào cuối thánh lễ, cha cầm Mặt Nhật có Mình Thánh Chúa đi giữa đám đông. Rất nhiều người bệnh được lành. Một vài người lên máy vi âm làm chứng ngay ngày hôm đó hoặc ngày hôm sau, sau khi được bác sĩ kiểm chứng thật sự được chữa lành. Đó là lần đầu tiên tôi thấy như vậy, nhưng tôi không ngạc nhiên. Từ khi tôi đọc Phúc Âm, tôi khám phá có nhiều câu chuyện kể phép lạ. Vì tôi tin Chúa Giêsu luôn sống và đặc biệt có mặt trong Mình Thánh Chúa nên tôi thấy việc Ngài tiếp tục hành động là chuyện bình thường.

Bây giờ tôi mới thấy, tôi được may mắn đến như thế nào khi thấy Quyền năng của Chúa thể hiện ngay từ bước đầu trở lại của tôi. Đức tin của tôi được củng cố sâu đậm. Các dấu chỉ không những cần thiết để tin mà một vài dấu chỉ còn hữu ích. Chúa Giêsu đã hiểu điều này, chính vì vậy lời giảng dạy của Ngài và của các thánh tông đồ thường kèm theo các dấu chỉ và các chuyện phi thường. Tuy nhiên phải cẩn thận, những người đi theo Ngài không được ngừng ở các dấu chỉ, nhưng đi xa hơn, trong quan hệ với đức tin, trong lắng nghe Lời Chúa, sự trở lại của quả tim, đời sống cầu nguyện. Tôi khiêm tốn nhận, tôi không ngừng lại ở các dấu chỉ, nhưng tôi tạ ơn đã có các dấu chỉ trên con đường đức tin của tôi.

Bà Marie-Dominique tiếp tục theo dõi tiến trình thiêng liêng của tôi. Tuy vậy sau khi trở lại, tôi chưa thành thiên thần ngay, còn xa là đàng khác. Tôi không phải là thiên thần và cũng sẽ không bao giờ là thiên thần. Tôi còn giữ tính xấu mà bây giờ mọi người có thể thấy khi tôi chơi đá banh. Đừng tìm quá nhiều kết quả nơi tôi, vì tôi có một khuynh hướng không tốt, tôi phản ứng ngay, chính xác là tôi hất chân đối thủ để họ không còn banh.

Sau khi trở lại, tôi để rất nhiều thì giờ để làm chết “con người cũ”. Tất cả mọi hung bạo chất chứa trong lòng tôi khi còn nhỏ chưa đi ra khỏi lòng tôi. Hồi đó tôi rất gay gắt và khinh thường. Nhiều lần tôi dí bà Marie-Dominique tội nghiệp của tôi tới cùng, dù bà làm cho tôi bao nhiêu chuyện tốt. Tôi đi hành hương, và có những lúc bà sống khổ ải theo tôi.

Xin Chúa chúc lành cho lòng kiên nhẫn của bà: tôi nợ bà những bước đầu của đời sống trong Chúa Giêsu của tôi!

Trước khi kết thúc chuyến hành hương, chúng tôi có buổi canh thức đáng nhớ với những lời chứng thật tuyệt vời, không phải chỉ các phép lạ đặc biệt, nhưng là các chứng từ thiêng liêng đơn giản như có những người xưng tội sau nhiều năm trời xa nhà thờ, những người được đánh động khi đi đàng thánh giá, khi đi rửa chân ở hồ tắm… Bầu khí như ngày lễ hội, một lời tạ ơn dâng lên Chúa tối hôm đó.

Trước khi đi ngủ tôi đến hang đá cầu nguyện. Khi đó đã khuya nhưng vẫn còn nhiều người ở đây. Tôi len lỏi đi tìm một chỗ gần bàn thờ, ngay dưới cây hoa hồng nơi Đức Mẹ hiện ra với Bernadette Soubirous. Tôi quỳ xuống nhìn tượng Đức Mẹ. Hàng núi ngọn nến thắp ở hang đá tỏa ra một ánh sáng êm dịu. Dù có nhiều người cầu nguyện nhưng không có một tiếng động, ngoài trừ tiếng rì rào của dòng sông Gave chảy cách đó vài mét.

Nhiều phút trôi qua, tôi nhắm mắt lại.

Khi tôi mở mắt ra thì chung quanh tôi không còn ai. Tôi không nghe họ chuyển động gì hết. Tôi có cảm tưởng cả hang đá là để cho tôi.

Tôi sống giây phút mật thiết vô cùng này với Chúa Giêsu. Trong niềm dâng lên tự phát, trong niềm dâng lên của tình yêu, tôi nguyện hiến đời tôi cho Chúa. Tôi nghiêm túc khấn, xem đây như là lời khấn trọng thể:

– Lạy Chúa Giêsu, trước sự hiện diện của Mẹ Maria, mẹ Thiên Chúa, con xin dâng hiến đời con cho Chúa. Xin Chúa nhận lấy. Amen!

Khi đọc lời cầu nguyện này, tôi không nghĩ đến chức thánh, cũng không nghĩ đến hôn nhân. Tôi chỉ muốn nói từ đây trọn đời tôi thuộc về Chúa.

Giây phút này rất mạnh, đến mức nó có một âm vang không thể tưởng tượng về đoạn đời sau này của tôi, bằng chứng vừa cho sự sâu đậm lời cầu nguyện của tôi vừa sự nghiêm túc Chúa đã đón nhận tôi vào lòng Ngài.

Chiều hôm đó, Chúa Giêsu đã quyết định dành cho tôi một ngạc nhiên để cám ơn cho của lễ dâng hiến đời tôi, nhưng Ngài là nhà mô phạm giỏi, năm năm sau Ngài mới cho tôi biết…

  1. Ngài qua đời năm 1999, án tuyên thánh đang tiến hành. Linh mục Tardif kể câu chuyện của mình trong quyển sách Giêsu làm cho tôi là chúa nhật (Jésus a fait de moi un témoin, nxb. L’Emmanuel, 1984).

Còn tiếp ... Chúa ở trọn tâm hồn (14)