Thánh Thomas Aquinas nói rằng, “Gần như đã là tội nếu như anh thấy điều gì đó tốt đẹp mà lại giữ im lặng”. Vì khi bạn thấy điều gì đó tốt mà lại giữ im lặng, bạn đang phạm tội vì  sự thiếu sót, bạn bỏ lỡ những gì bạn phải làm. Một nhà thần bí người Anh từng nói, “nếu bạn giữ im lặng khi cần phải khẳng định anh em mình đúng, thì khi ở đời sau bạn sẽ phải bị câm lặng bởi vì đã không dùng miệng lưỡi để khích lệ và trao đi sức sống.”...

  

Tin Mừng nói về sự sửa trị trong tình huynh đệ.


Tại sao chúng ta phải làm vậy? Để có thể khôi phục lại những gì đã đổ vỡ hay sao? Bởi lẽ, chúng ta muốn chữa lành những thương tổn và muốn cộng đoàn được hoàn thiện. Nhưng sao chúng ta lại phải đợi cho đến khi ai đó không thực hiện lời hứa? Sao phải đợi cho đến khi ai đó bị nhấn chìm trong tội lỗi? Sao chúng ta phải đợi? Không thể ngăn ngừa một sai lầm hay sao? Không thể ngăn cản người khác sa ngã sao? Không thể có một loại vắc-xin cho sự sa ngã để không cần phải tìm cách chỉnh sửa người khác nữa sao. Câu trả lời là có!, anh chị em thân mến. Bởi vì, trước khi sửa trị huynh đệ, phải có sự thấu hiểu nhau trong tình huynh đệ.

Cần phải có một biểu hiện sự nâng đỡ anh em. Những lời khen ngợi trong tình huynh đệ. Nếu chúng ta biết thừa nhận điều tốt đẹp của anh chị em mình, biết khích lệ và nhìn vào mặt tốt của anh em nhiều hơn là lúc nào cũng  chỉ trích và khiển trách, mọi chuyện có lẽ sẽ tốt đẹp hơn. Thay vì cứ chú tâm sửa chữa anh em mình, chúng ta hãy hứa với Chúa rằng chúng ta sẽ biết thấu hiểu và nhìn nhận anh chị em mình. Bởi vì khi tiếp nhận những điều tốt đẹp về chính mình, khi được nhìn nhận  về những điều tốt đẹp chính chúng ta làm thì linh hồn chúng ta cũng được nuôi dưỡng. Điều này có nghĩa rằng: Khi chúng ta nhìn  nhận điều tốt đẹp người khác làm, chúng ta đang thật sự nuôi nấng linh hồn người đó bởi sự thấu hiểu, những lời khen ngợi; một lời nói tốt hoặc tán dương là của ăn cho linh hồn. Nó thậm chí khích lệ người ta sống tốt lành.

Thật không may. Chúng ta quá tiết kiệm lời khen. Chúng ta quá keo kiệt để thấu hiểu người khác và chúng ta giữ nó lại cho riêng mình. Tại sao, tại sao lại phải keo kiệt một sự nhìn nhận khi ai đó làm điều tốt?  Không có lý do nào cả.  Chúng ta được dựng nên theo  hình ảnh của Thiên Chúa, giống như Ngài và bởi vì lẽ đó mà thôi. Có một sức mạnh bên trong chúng ta, cho chúng ta khả năng trao hiến sự sống cho anh em mình và khả năng đó chính là biết nhìn nhận sự tốt lành nơi anh em mình. Chúng ta có thể nói, “anh chị tuyệt vời quá!” Những gì chúng ta có thể nói với con mình cũng có thể là, “con giỏi quá!”. Chứ không phải lúc nào cũng giận dỗi. Không phải lúc nào cũng tìm cách chỉnh đốn người khác. Nhưng không phải lúc nào cũng là sai khi tỏ ra như vậy. Bởi vì, chúng ta làm nhiều những việc tốt và những việc tốt thì nên ghi nhận và biết cảm ơn. Và khi biết thấu hiểu nhiều hơn, chúng ta sẽ thật sự tiêm một liều thuốc giải vào những lỗi lầm và sai sót, bởi vì, khi con người được khích lệ với những điều tốt đẹp mình làm, thì  cũng sẽ ít phạm sai lầm hơn, bớt phạm lỗi hơn. Giờ đây, vấn đề cần phải được đặt ra. Rằng, tại sao chúng ta kiệm lời khen? Tại sao ta thường rất mau mắn khi khiển trách hoặc chỉ trích nhưng lại có vẻ quá miễn cưỡng khi khen ngợi anh em mình? Một số cha mẹ có thể sẽ cho rằng không nên khen con quá nhiều vì chúng có thể trở nên tự cao tự đại. Thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi. Vậy nên chúng ta cho rằng roi vọt thì tốt hơn. Chỉ trích thì hay hơn. Đe dọa lại ổn hơn. Khi con không học hành đàng hoàn thì cha mẹ sẽ bỏ con. Nhưng khi chúng làm điều tốt, chúng ta lại im lặng. Vài người trong chúng ta còn lo sợ rằng mình phải trao yêu thương quá nhiều.

Anh chị em thân mến, xin hãy nghe tôi nói. Không hề có cái gọi là yêu quá nhiều. Nhưng chỉ có yêu sai cách. Vậy nên chúng ta mới cho rằng, thật không tốt để đánh giá cao ai đó, không tốt khi khẳng định điều tốt đẹp người khác làm, thật không tốt khi khen ngợi quá nhiều. Tại sao vậy? Sự xu nịnh giả dối thì quả thật là quá sai trái. Nhưng biết nhìn nhận mặt tốt của anh chị em, biết tạ ơn, biết trao đi những lời ngợi khen và khẳng định điều tốt người khác làm thì đâu phải là xu nịnh. Lời tâng bốc, nịnh hót thì khác xa sự thật, nhưng sự ngưỡng mộ, khẳng định, đánh giá cao và những lời khen ngợi người khác lại chính là lời loan báo  chân thật rằng người ấy đã làm quá tốt và xứng đáng được ngợi khen. Anh chị em thân mến, khi  cho đi lời khen,chúng ta không chỉ đang phục vụ những người mình yêu quý. Chúng ta không những đang phục vụ người khác mà còn đang phục vụ chính mình. Bởi vì, những ai biết nhìn vào mặt tốt của anh em, những ai rộng lượng với sự thán phục dành cho người khác thì đã tự sinh lợi cho chính mình, và cũng bởi vì, chúng ta sẽ trở nên những người trao ban sức sống khi chúng ta biết đánh giá cao anh em mình. Ta trao ban sức sống khi ta biết thừa nhận những điều tốt đẹp người khác làm, ta trao ban sức sống khi ta biết động viên nhau.

Thánh Thomas Aquinas nói rằng, “Gần như đã là tội nếu như anh thấy điều gì đó tốt đẹp mà lại giữ im lặng”. Vì khi bạn thấy điều gì đó tốt mà lại giữ im lặng, bạn đang phạm tội vì  sự thiếu sót, bạn bỏ lỡ i những gì bạn phải làm. Một nhà thần bí người Anh từng nói, “nếu bạn giữ im lặng khi cần phải khẳng định anh em mình đúng, thì khi ở đời sau bạn sẽ phải bị câm lặng bởi vì đã không dùng miệng lưỡi để khích lệ và trao đi sức sống.”

Tin Mừng nói về sự sửa trị nhau trong tình huynh đệ. Nhưng còn sự thán phục anh em thì sao? nếu có điều gì đó tốt, không  nói nó tốt. Có điều gì đẹp, không  khẳng định nó lành. Có gì đó ngon, lại không cho là nó ngon. Có thể, vì thế mà chúng ta keo kiệt không nói lời khen ngợi trước những điều tốt đẹp, chúng ta trở nên keo kiệt không đánh giá cao anh chị em, bởi vì chúng ta có lòng tự trọng thấp và chúng ta chưa từng nhận được sự động viên đó.

Vì vậy, Hãy chấm dứt một khuôn mẫu cứ lặp đi lặp lại. Nếu bạn muốn khiển trách, hãy khiển trách, nhưng nếu bạn cần phải khẳng định điều gì là tốt đẹp, hãy nói ra. Nếu điều gì sai, cứ chỉnh sửa nó, nhưng nếu điều gì là tốt đẹp thì hãy động viên, khen ngợi và khuyến khích điều đó. Bởi vì, biết ngưỡng mộ và thán phục người khác trong tình huynh đệ là liều thuốc đẩy lùi tội lỗi.

Cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn nếu chúng ta biết nhìn nhận những điều tốt đẹp người khác làm.

https://fathersoc.com/2020/11/27/what-is-the-antidote-to-sin/

 

TGM. Socrates B. Villegas

Biên dịch: Phêrô Tấn Thành

http://gplongxuyen.org