Ông ấy ra lệnh cho cả các thần ô uế và chúng phải tuân lệnh!

 

Khi đọc bài Tin Mừng của Máccô kể về việc Chúa Giêsu giảng dạy như một Đấng có uy quyền (Mc 1,21-28), điều đánh động con rất nhiều đó là Lời nói của Chúa Giê-su.

 

Ngài đã khiến cho một đạo quân quỷ dữ phải xuất khỏi người thanh niên này chỉ bằng một lời nói. Sức mạnh của Lời Chúa uy quyền và cao cả biết bao. Con nhớ lại trong sách Sáng Thế khi Chúa tạo dựng vũ trụ và nhân loại, ngài cũng chỉ dùng Lời của mình để làm cho mọi vật xuất hiện và vận hành theo một trật tự hoàn hảo « Thiên Chúa phán rằng…. » (St.1 :3). Trong bài Tin Mừng này cũng thế, Chúa Giê-su đã dùng lời nói quyền năng của mình để điều chỉnh lại trật tự của người thanh niên đã bị ma quỷ đã làm đảo lộn.  

 

Chúa ban cho con lời nói để giao tiếp, con có dùng lời nói của mình đúng lúc, đúng nơi để xây dựng chứ không đạp đổ. Đã bao lần lời nói của con đã làm tổn thương người khác ? Con nhớ một câu chuyện trong « quà tặng cuộc sống » kể rằng : có một có một nhà sư nọ răt tốt lành nhưng mắc phải một tật xấu là thường hay nói xấu người khác. Vị sư Phụ muốn giúp đồ đệ của mình nên đã suy nghĩ ra một cách. Một hôm  vị  thiền sư gọi đồ đệ lên đường đi khất thực cùng với mình, trên đường đi, ngài bảo đồ đệ rằng : con hãy rắc những chiếc lông ngỗng này trên đường đi. Khi đồ đệ ngài đã hoàn tất việc được giao phó thì cũng đã đến lúc hai thầy trò phải trở về thiền viện. Vị thiền sư lại nói, trên đường trở về, con hãy thu gom hết tất cả lông ngỗng trên đường lại cho ta. Vi đồ đệ liền nói, làm sao con có thể thu hồi tất cả được ? Bao nhiêu kẻ qua người lại, gió thổi tứ tung, con không thể làm được. Vị thiền sư ôn tồn trả lời rằng : đây chính là bài học ta muốn dạy cho con. Khi con nói xấu người khác, khi lời nói của con đã thoát ra khỏi miệng thì con không thể nào thu lại được, giống như lông ngỗng đã bay tán khắp nơi, nên con phải ý tứ đến lời nói của mình. Biết dùng lời hay tiếng tốt để giúp ích cho đời. Vị đồ đệ cúi đầu ăn năn và quyết tấm từ bây giờ sẽ không nói những điều không tốt về người khác nữa.

 

Lạy Chúa, xin cho con nhận ra rằng lời nói Vô hình vô dạng, không ai có thể cầm nắm, chính vì thế một khi đã phát ra người ta chẳng bao giờ có thể thu lại được, nhưng lại dễ dàng in sâu trong trái tim người khác. Lời nói có thể khiến người ta tổn thương sâu sắc nhưng cũng có thể khiến người ta hạnh phúc vô bờ. Xin cho con biết dùng lời hay tiếng tốt để giúp ích cho người khác, và biết rằng

“ Lời chúa là ngọn đèn soi cho con bước, là ánh sáng chỉ đường con đi ” (Tv 119,105)

 

 

Sr. Thủy Tiên