Trong một chuyến du lịch miền Bắc Âu, trong chuyến gần hai tuần ngồi với những người Đức  cùng chuyến để lại nhiều kỷ niệm đáng mến. Trong chuyến đa số trên 70 tuổi, người lớn tuổi nhất 87 tuổi nhưng họ rất linh hoạt, dù chống gậy đi nhưng vẫn hồ hởi đi đến nơi và tự kéo va li nặng lấy. Bà em 84 xách 2 va li cho người chị 87 tuổi và cho chính mình. Có hôm ở một khách sạn không có thang máy, tôi ráng xách hộ cho bà chị va li xuống, bà em nhìn tôi ngỡ ngàng vì không ai xách cho ai ngoài gia đình, anh chị em. Đường xa, ngồi lâu trên xe ai cũng mệt mỏi khi đến nơi trọ.

 

Người Đức hiện giờ theo thống kê, lần đầu tiên tổng số những người theo Thiên Chúa Giáo nghĩa là Đạo Công Giáo, Tin Lành, Cơ Đốc Giáo…cộng lại thành thiểu số, dưới 50%.  Rất nhiều vẫn còn nhận là theo đạo Công giáo nhưng cả năm không đi nhà thờ dự Thánh Lễ hoặc tối đa chỉ có mặt trong những Thánh lễ trọng như Phục Sinh, Giáng Sinh. Số người đi dự Thánh Lễ Chủ Nhật giảm xuống rõ từ khi thời bị nạn Covid.

 

Gần 50 người trong chuyến kể cả tài xế, hướng dẫn viên ngồi ăn chung hàn huyên náo nhiệt, vui đùa dù lớn tuổi, dù cả ngày lên xe xuống xe đi thăm thắng cảnh hoặc ngồi trên xe bus cả tiếng đồng hồ. Nhưng có một điều làm tôi và cô bạn đi cùng chuyến hơi tư lự, không ai làm dấu Thánh Giá trước khi ăn ngoài hai đứa tôi, dù ít nhất một nửa theo Thiên Chúa Giáo.

 

Có lần một cặp chị em khác lớn tuổi ngồi ăn trước tôi và cô bạn, thấy chúng tôi đang làm dấu trước khi ăn, họ đặt câu hỏi chúng tôi có phải theo đạo Công Giáo không? Tôi trả lời, vâng chúng tôi theo đạo. Họ yên lặng đăm chiêu một lúc lâu, rồi tiếp chuyện vui vẻ với chúng tôi. Chắc chắn hành động của chúng tôi đã nhắc nhở của thủa xa xưa của họ, lúc còn trẻ khi gia đình tụ họp trước khi ăn cơm làm dấu cùng cầu nguyện, hoặc tối tối chung nhau ngồi đọc kinh trước khi đi ngủ, tất cả dần dần mất đi, biến ra khỏi cuộc sống hiện tại của họ, chìm trong dĩ vãng. Chúng tôi không đi truyền đạo, nhưng chúng tôi vẫn cố giữ những cuộc sống nội tâm hằng ngày. Không thể giảng đạo cho những người chung quanh vì chắc chắn họ sẽ không nghe, chúng tôi chỉ tỏ qua cử chỉ, qua việc làm để có dịp họ suy nghĩ lại. Con Chúa vẫn có chút ít gì khác biệt, có cái bình an trên khuôn mặt, trong thái độ do lòng tin tưởng vào Chúa. Chỉ mong tạo trong tâm trí của họ một dấu hỏi, một sự trầm ngâm là chúng tôi đã mãn nguyện. Trong xe bus ồn ào tôi vẫn để giây phút yên lặng nghĩ đến Người Cha tôi thương yêu, trong không khí náo nhiệt chung quanh tôi cũng ráng để mình lắng đọng trong những lời cầu nguyện tôi vừa đọc trong ngày. Giây phút đó giúp tôi không mất ánh nhìn của Người, đem bình an cho tôi rất nhiều trong đoạn đường dài.

 

„Họ như bầy chiên không người chăn dắt“ (Mc 6,34)

Nhờ bởi ơn Chúa tôi cố gắng tập sống để xứng đáng làm con Người, ráng áp dụng Lời Chúa vào cuộc đời, nhất là đã không còn ngần ngại khi tuyên xưng đức tin của mình, như trước kia đã rụt rè làm dấu Thánh Giá trước đám đông, và cố làm cho Lời Chúa trở nên sống động không chỉ cho chính tôi mà cả những người chung quanh tôi, dù họ đã quên hay quay mặt đi với Người lúc này.

 

Ai có được Chúa, không thiếu gì. Chỉ có được Chúa là đủ“ Thánh Tê-rê-sa Avila.

Tôi ý thức được đây một thách đố khó khăn cho tôi với cuộc sống hiện đại hóa mà ít người hiểu được rằng, nếu họ có Chúa, thì sẽ có tất cả, chứ không phải cái thành công tạm bợ của thế gian đang làm chóa mắt họ.

 

Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ ” (Mt 28,19)

Vâng lạy Chúa, con hiểu được đây là lời kêu gọi của Chúa không những dành cho những môn đệ xưa kia mà cả cho chính con. Con tự hiểu mình còn quá yếu đuối để kéo những người chung quanh quay trở lại, nên chỉ biết khẩn khoản cầu xin Chúa Thánh Thần soi sáng và đồng hành với con trong việc thi hành ước muốn này, như xưa kia Chúa đã kéo con, người con đi hoang, quay trở về bằng những người bạn đồng hành mến yêu mà Chúa gửi đến. Những dấu ấn Chúa đã ghi trên đời con, con cần phải có nhiệm vụ làm sáng tỏ, biểu lộ cho những người khác thấy và hiểu lòng thương xót vô vàn của Người. Đây là ước nguyện và là chỉ tiêu để con hướng đến, xin Chúa giúp con sức mạnh và khôn ngoan để thực hiện điều này. Amen.

 

 

Agnes Thu