Được sống trong một nước văn minh tự do, chưa bị đói và thiếu ăn như những nơi nghèo khó khác trên thế giới. Nhưng tận đáy lòng con vẫn cảm thấy thiếu một cái gì đó làm dâng tràn cảm xúc. Chính Thiên Chúa đã tạo dựng con và gieo vào nơi sâu thẳm trong tâm tư con những cơn thèm khát và lòng ước ao. Vì thế cứ thôi thúc con đi tìm hoài. Lòng ước ao nơi tâm hồn con có một khoảng trống mà chỉ có Thiên Chúa mới lấp đầy được thôi.

 

Thế giới này có hai loại đói mà khiến người ta phải nhìn nhận: thứ nhất là cái đói khát thể lý mà chỉ đồ ăn mới có thể thỏa mãn được. Có người giàu có đầy đủ: gia đình, nghề nghiệp, chức quyền, tiền của... nhưng vẫn thấy còn thiếu cái gì đó, họ không cảm thấy bình an, hạnh phúc trong cuộc sống mà luôn đi tìm kiếm hoài. Thứ đến là cái đói khát thiêng liêng mà không một thức ăn nào trên trần gian này có thể làm mãn nguyện được. Điều này ai cũng có trải nghiệm trong tâm hồn nghĩa là dù ta có giàu có, tiền của xài không hết hoặc thành công đến đâu đi nữa thì vẫn cảm thấy nơi thâm sâu lòng mình một cơn đói khát dày vò khó có thể bày tỏ được.

 

Nhìn lại bản thân con cảm thấy thật xấu hổ vì con đâu khác gì dân Do thái xưa. Đã có lần con tìm lương thực của Chúa chỉ là nhằm thỏa mãn những nhu cầu về thể xác của con: xin cho công ăn việc làm, được việc rồi thì muốn có lương cao, khi có tiền lại mua nhà rộng lớn, xe cộ, sắm sửa tiện nghi... vẫn chưa đủ, càng cảm thấy thiếu thốn, vì nhu cầu đẻ ra nhu cầu và những đòi hỏi của nhu cầu cứ nối tiếp nhau làm cho con luôn đi tìm kiếm mà không bao giờ được thỏa mãn được. Nhờ ơn Chúa, con nghiệm ra rằng chỉ Đức Giêsu là lương thực chính yếu giải thoát cơn đói khát trong lòng thôi. Đó là cơn đói tình thương và lòng quảng đại của con người.

 

Trong đoạn Tin Mừng trên, Chúa Giêsu cũng đã chê bai những người tìm đến Chúa để thỏa mãn cơn đói khát thể xác: "Các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê." (Ga 6,26) Cũng vậy, Chúa biết rõ tâm tư đói khát của con khi con tìm đến với Chúa chỉ vì con muốn xin ăn bánh của trần gian thôi. Vì thế con đã tự hỏi mình: con đi tìm bánh trường sinh hay con đi tìm bánh của trần gian? Đâu là bánh thật của Thiên Chúa mà con đang đi tìm?

Cơn đói khát thể xác đã từng vùi sâu ý chí, chế ngự lòng con và những cơn đói tinh thần cũng làm dao động trong tâm hồn. Vì thế thức ăn thiêng liêng rất cần thiết cho nhu cầu sống như: cần được quan tâm, cảm thông, tôn trọng, chia sẻ, tin tưởng và yêu mến.

 

Câu chuyện số 2 "Thăm Viếng Chia Sẻ Tình Người" đã nhắc nhở con sống phải biết mang lại niềm vui tâm hồn cho những người con gặp gỡ tiếp xúc. Đây cũng chính là những khát vọng sống cần được thỏa mãn trong mỗi con người. Quan trọng nhất là khát vọng tình yêu, đó là khát khao Thiên Chúa. Chính Chúa là Tình Yêu, là hạnh phúc, ai được yêu mến là sống trong hạnh phúc. Thật vậy, con ước ao được hạnh phúc mà con cứ phạm sai lầm mãi đi tìm ở nơi tạo vật, bỏ quên Thiên Chúa là nguồn hạnh phúc cho nên con đã thất bại và toàn gặp bất hạnh trong cuộc đời.

 

"Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!" (Ga 6,35) Khi con đói chính là đói Thiên Chúa. Cho nên tận thâm sâu mỗi người đều chứa ẩn một cơn đói khát sâu sa mà chỉ có một mình Đức Giêsu mới có thể thỏa mãn.

 

Lạy Chúa Giêsu! Xin ban cho con sự sống của Người. Cơn đói mãnh liệt nhất trong con là sự mật thiết với Thiên Chúa: xin cho con yêu mến Lời Chúa và Bí Tích Thánh Thể. Lời của Chúa là thức ăn thiêng liêng bồi dưỡng cho con. Thánh Thể con rước hằng ngày để nuôi sống linh hồn con. Amen.

 

 

Anna