“Trời đất sẽ qua đi”
(Mc 13, 24-32)
Thời tiết đang dần chuyển lạnh vì mùa đông đang đến, và sau một ngày làm việc, cả người tôi, từ tinh thần đến thể xác, dường như mệt mỏi rã rời, và từng gân cốt đau đớn làm sao. Ngồi đây trong thinh lặng với góc nhỏ yêu quý của mình, tôi muốn tâm sự nhiều với Chúa, nhưng lại không muốn nói điều gì. Thế rồi, chẳng hiểu sao Chúa Thánh Thần nhắc nhở tôi, “Hình như con chưa đọc bài suy niệm tuần này”, và thế là tôi lật đật mở ra. Thú thật tôi chẳng hứng thú như mọi lần, mà còn uể oải lầm bầm, “mau vậy sao, một tuần nữa lại trôi qua rồi ư?!”
Miễn cường đọc với tâm trạng không vui, nhưng như một gáo nước lạnh làm cho tôi tỉnh hẳn khi mới đọc tựa đề “Trời đất sẽ qua đi!” và khi ngắm nhìn bức tranh “Ngày phán xét cuối cùng” của Hans Menling, nước mắt tôi tuôn rơi… vì dường như có một luồng Ánh Sáng sưởi ấm tâm hồn tôi, và mang đến cho tôi niềm vui sâu thẳm với niềm hy vọng tràn đầy.
Chúa ơi, chúng con đang sống trong một thế giới đầy sự dữ, bóng đêm bao trùm bởi con người không còn niềm tin vào nhau, và hơn hết không còn tin vào Thiên Chúa nữa. Sự dữ thì luôn ồn ào, dồn dập, tấn công và lôi kéo chúng con xa rời Thiên Chúa. Đôi khi chúng còn làm cho chúng con sợ hãi để không dám tuyên xưng niềm tin của mình; như không dám nói hoặc sống với Lời Chúa dạy chúng con. Một việc nhỏ như nói mình là người Công Giáo, làm dấu trước bữa ăn, chúng con cũng ngần ngại vì sợ người khác xầm xì, phê phán. Đến việc nói lên đức tin của mình, sống với niềm tin Chúa dạy, chúng con cũng sợ làm tổn thương đến họ, hoặc sợ họ cho là mình “đạo đức giả”, tấn công mình. Để rồi chúng con sống trong sự mơ hồ, không biết mình cần phải làm gì cho phải, cho đúng, không biết mình cố gắng đến bao giờ, và cố gắng để làm gì?
Suy niệm Lời Chúa qua bức tranh, một lần nữa Chúa hỏi con, “Con có yêu mến Thầy không? Con chọn lựa ai?” Vì “phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Con Người cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì sẽ bị chối trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa” (Lc 12, 8-9) Khi chúng con quyết tâm theo Chúa, sống đúng với Lời Chúa dạy, là lúc chúng con chấp nhận đi ngược dòng, nhìn từng người từng người rời xa, chỉ còn lại một mình; như người chiến sĩ đơn độc, đầy vết thương trên người, với những nỗi tổn thương, sự bất lực, con tìm đến Chúa và Người bổ dưỡng và thêm sức cho con.
“Dù phải chết, con hãy phấn đấu cho Sự Thật, và Đức Chúa là Thiên Chúa sẽ bênh vực con” (Hc 4, 28)
Lạy Chúa Giêsu, vị Thầy thuốc tốt lành và giàu lòng thương xót, xin chữa lành chúng con và toàn thế giới. Con xin dâng lên Chúa những đau đớn, hy sinh nhỏ nhoi, và tấm lòng tan nát, dày vò của con, để tạ ơn Chúa với muôn vàn hồng ân Chúa đã ban cho chúng con, và được làm con Chúa.
Xin Chúa thánh hóa và ngự đến trong lòng chúng con, giúp chúng con can đảm, can trường và trung tín với tình yêu Chúa dành cho chúng con. Những lúc chúng con nhụt chí, muốn bỏ cuộc, xin Chúa sai thiên thần Chúa và toàn thể đạo binh Thiên Quốc, đến giúp chúng con chiến đấu trong trận chiến này, xin Chúa đừng để một linh hồn nào phải hư mất, dù lòng tin của họ chỉ là hạt cải, dù chỉ còn một tia hy vọng nhỏ nhoi, con tin Chúa sẽ cứu giúp thế giới chúng con. Vì “Chúa chính là đường, là Sự Thật và là sự sống” của chúng con. Amen.
Mai Phhương