Tôi đang chuẩn bị bàn giao công việc sau một đêm trực mệt nhoài. Nhìn qua khung cửa sổ, bầu trời từ từ sáng dần, sự thay đổi màu sắc hiện ra trước mắt tôi từng giây phút. Tôi chợt nghĩ đến câu Lời Chúa; “Sẽ có điềm lạ trên mặt trời, mặt trăng và các vì sao… Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con Người đầy quyền năng và vinh quang ngự trong đám mây mà đến.” Quên đi cả mệt nhọc, tôi dâng lên Chúa lời cảm tạ. Ôi lạy Chúa, con được nhìn thấy “Quyền năng của Con Người” ngay tại thế này. Tôi xoay qua các bạn đồng nghiệp và nói: “sẽ không có ai trên trần gian có thể tạo được vẻ đẹp trước mắt mà chúng ta đang thấy, ngoài Chúa cả.” (Hình bên trên)
Ngọn nến thứ nhất Mùa Vọng được đốt lên, tôi dâng lên Chúa…
Với thân phận bất xứng, xin Chúa rủ lòng thương xót tha thứ những lần tôi làm buồn anh chị em, những lần tôi đã không đủ kiên nhẫn với những người “khó ở”, những lần chia trí trong Thánh Lễ, những lần tâm hồn thật trống rỗng khi ở bên Chúa…Để tôi được bước vào hành trình Mùa Vọng với tư thế tỉnh thức cầu nguyện. Hầu có thể “đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến và đứng vững trước mặt Con Người.”
Có tỉnh thức cầu nguyện tôi mới được Chúa ban cho lòng khao khát đón Chúa. Có tỉnh thức cầu nguyện, khi Chúa đến tôi mới đứng dậy và ngẩng cao đầu lên.
Có tỉnh thức cầu nguyện tôi mới gặp được Chúa và đi vào thế giới của Ngài.
Có tỉnh thức cầu nguyện tôi sẽ được gặp Chúa ngay bây giờ trong ngày hôm nay, ngay trong giây phút hiện tại này.
Cuộc sống chúng ta hôm nay xuất hiện bao nhiêu cám dỗ vật chất. Khắp mọi nơi đầy ắp những quán ăn, những hàng hiệu, điện thoại đời mới… Họ trang trí rất đẹp mắt, họ quảng cáo rất ngọt ngào, dễ dàng lôi cuốn người mua. Với thân phận con người yếu đuối luôn bị trần gian lôi kéo, chúng ta dễ dàng rơi vào sự cám dỗ của thế giới vật chất. Chỉ với ơn Chúa giúp ta mới thoát ra khỏi vòng giam hãm của chúng. Và để được lãnh nhận ơn Chúa, tôi phải tỉnh thức cầu nguyện. Tỉnh thức để nhận ra mình đang sống trong một thế giới hiện tại. Thế giới này sẽ chóng qua đi. Và khi thế giới này qua đi, một thế giới mới sẽ bắt đầu: thế giới vĩnh cửu. “Vậy anh em phải đề phòng, chớ để lòng mình ra nặng nề vì chè chén say sưa, lo lắng sự đời, kẻo Ngày ấy như một chiếc lưới bất thần chụp xuống đầu anh em”
Trong ngày đầu của Mùa Vọng, tôi đã hiểu thế nào là “cùng nhau cầu nguyện, cùng nhau phục vụ và cùng nhau hát khen ca tụng Chúa”. Vị Linh Mục tốt lành đã chuẩn bị cho Giáo Xứ một Thánh Lễ với mọi sắc tộc. Chúng tôi cùng nhau dâng lên Chúa lời cảm tạ, lời hát khen ca tụng Chúa với ngôn ngữ của xứ mình. Những lời ca tiếng hát được dâng lên, tuy không hiểu họ đang hát gì, nhưng tôi cảm nhận được tâm hồn của tất cả con người nhỏ bé thấp hèn đang hiện diện trong Thánh Lễ này đều cộng tác vào ơn Chúa. Tâm hồn tôi nhận ra những cái hữu hình và cái vô hình làm nên thực tại. Hân hoan ca ngợi Chúa, can đảm phấn đấu trong sự vượt qua chính mình. Chúng tôi đang cùng nhau vun tưới những hạt giống tốt. Sống hài hòa, cởi mở, tinh thần đoàn kết, liên đới đạo đời, nhất là đức tin được đổi mới như một sự gặp gỡ sống động với Chúa. Và thật sự chúng tôi đang cùng nhau thực hiện việc truyền giáo. Sau Thánh Lễ, chúng tôi cùng nhau chia sẻ những món ăn. Thật đẹp, chúng tôi cùng nhau phục vụ trong tầm sức của mình, ai cũng làm được. Tạ ơn Chúa, tôi đã được sống ngày đầu của Mùa Vọng trong tâm tình yêu thương đoàn kết. Fraternité Universelle.
Ôi lạy Chúa! Chúa đâu đòi hỏi con phải làm việc gì to lớn để chuẩn bị đón Chúa. Chỉ cần những việc nhỏ bé như những gì con đang được sống trong ngày đầu của Mùa Vọng này. Để “khi Chúa đến, Chúa sẽ thấy con đang tỉnh thức cầu nguyện và hân hoan ca tụng Chúa”. (Kinh Tiền Tụng II MV)
Hanna