“Còn chúng tôi, chúng tôi phải làm gì?” (Lc3,10-18)

Trong đoạn Tin Mừng ba thành phần “Dân chúng “, “ những người thu thuế”, “ quân nhân” đại diện cho các giai cấp quyền lực và thường dân hỏi Gioan Chúng tôi phải làm gì? hình ảnh Gioan ắt hẳn rất uy phục nhiều người, Ông nhận ra vai trò của mình là người đi trước dọn đường cho Đấng cứu thế,  ông  hãm mình sống đơn sơ trong hoang địa và ngày ngày đi rao giảng cho dân chúng . Với đời sống đơn sơ mộc mạc và lòng đạo đức thánh thiện và Ông tràn đầy Chúa Thánh Thần, nên trong khi làm phép rửa ở sông Giodan cho rất nhiều người, đến lượt Chúa Giêsu thì Ông nhận ra đây đích thực là Con Chiên Thiên Chúa.

 

Gioan đã thu phục nhiều người cũng cùng với Ông chuẩn bị cho Chúa đến, Họ hỏi Ông: Chúng tôi phải làm gì? Một câu hỏi toát lên trong tâm hồn lòng khao khát Chúa, câu hỏi ấy như chìa khoá mở kho tàng bí quyết để níu kéo ơn Chúa xuống với Họ. Một sự khiêm tốn tìm kiếm ý Chúa , một sự mở lòng sẵn sàng đáp lại lời mời gọi  của Chúa qua  Gioan và bên cạnh một câu hỏi như hối hận quay trở về với Chúa.

 

Trong suốt một tuần qua nghe Lời Chúa hôm thứ 4 trong giờ zoom để Lời Chúa lớn lên, Con nhớ Lời  Chúa “còn chúng tôi, chúng tôi phải làm gì” và câu ấy lặp đi lặp lại trong tâm trí  “Con phải làm gì?”, khi gặp người khó tính con phải ứng xử thế nào cho đẹp lòng Chúa, với trái ý với chị em trong gia đình con nói gì để chị Em vui vẻ,  hay gặp người xin tiền trên đường con có nên cho hay không? Chúa bảo “ai có hai áo hãy cho người không có”nhưng trong trường hợp này con phải làm gì vì cho một người già hay bệnh tật đi xin tiền thì con sẵn sàng cho, nhưng với những người có sức khỏe và trẻ có thể đi làm việc được thì con nhẹ nhàng bảo con không có tiền, vì không để lòng tốt của mình làm cớ cho họ thêm lười biếng và lừa gạt người khác.

 

“Con phải làm gì” , con nhớ lại thời con sinh viên con đi học bạn bè rủ nhau đi xem bói về đường học vấn, về tình duyên, sự nghiệp con cũng bắt chước xem rồi về kể cho gia đình nghe, gia đình la rầy bảo đi xem bói là có tội, bảo con phải đi xưng tội. Con nghe lời và đến nhà thờ tìm Cha để xưng tội nhưng các Cha đều thân quen con ngại đi xưng tội, cuối cùng con lấy hết can đảm đi đến tòa giải tội với Cha già nhất và khó nhất con xưng tội. Cha nghe xong Cha nói với giọng nghiêm nghị và là rầy con, con cảm thấy hổ thẹn, đơ người ra và hỏi lại Cha “thưa Cha bây giờ con phải làm gì?”. Cha nói khi con hỏi là con đã hối hận và muốn sửa sai, Cha sẽ tha tội cho con… lời của Cha lúc ấy con vẫn nhớ cho đến bây giờ và mỗi lần con làm việc gì phân vân  điều ấy có đẹp lòng Chúa không và trước mọi sự việc con phải bình tĩnh xem điều đó Chúa muốn con làm gì? Và điều gì thì con làm đẹp lòng Chúa và vinh danh Chúa hơn?

 

Qua những ngày con suy ngẫm và con nhận thấy con còn sai sót khi lương tâm chưa nhạy bén trước nhu cầu của người khác hay sự phân định  còn yếu chưa biết “con phải làm gì” để trong mọi tình huống để cư xử cho đẹp lòng Chúa và lòng bác ái đối với tha nhân. Xin Chúa giúp con nhận ra Chúa và thánh ý của Ngài trong đời sống của con Amen.

 

 

Mary Anh Thư