Lm. Giuse Ngô Ngọc Khanh, OFM

***

 

Trong giờ phút linh thiêng của đêm Vọng Phục Sinh – trái tim của Năm Phụng Vụ – chúng ta đã cùng nhau đón nhận Ánh Sáng Đức Kitô Phục Sinh – ánh sáng phá tan bóng tối sự chết, mở ra một bình minh hy vọng.

Trong Năm Thánh 2025, Giáo hội mời gọi chúng ta trở nên “Những người hành hương của hy vọng”. Đây không chỉ là một khẩu hiệu đẹp, nhưng là lời nhắc nhở rằng đời sống Kitô hữu chính là một hành trình – một cuộc lữ hành không ngừng bằng Đức Cậy, hướng về sự sống, về ánh sáng, và về Thiên Chúa là Tương lai Vĩnh cửu của chúng ta.

Hành hương không đơn thuần là một cuộc di chuyển thể lý đến một địa điểm thánh thiêng, mà là một hành trình thiêng liêng. Mỗi bước chân hành hương là mỗi bước tiến trong đức tin và đức cậy, trong sự từ bỏ những nặng nề trần thế để tiến bước hướng về Chúa.

Hành hương trong hy vọng nghĩa là không dừng lại nơi quá khứ hay sa lầy trong hiện tại, nhưng luôn hướng nhìn về phía trước – nơi Đức Kitô đang chờ đợi chúng ta ở cuối hành trình với trái tim rộng mở. Đó là thái độ của người tin rằng dù có đi qua thung lũng tối tăm, ánh sáng phục sinh vẫn luôn bừng lên nơi cuối con đường.

1. Ánh sáng Phục Sinh soi chiếu giúp chúng ta hy vọng tiến bước trên nẻo đường vượt qua

Ngay từ những phút đầu Thánh lễ hôm nay, khi ánh nến Phục Sinh bừng lên giữa đêm tối, chúng ta đã cảm nhận được: ánh sáng luôn mạnh hơn bóng tối, và hy vọng luôn lớn hơn tuyệt vọng.

Ánh sáng ấy chính là Đức Kitô Phục Sinh, Đấng đã vượt qua cái chết để mở đường cho chúng ta bước vào sự sống vĩnh hằng.

Thưa anh chị em,

Trong cuộc sống, ai trong chúng ta lại không có những đoạn đường cần vượt qua?

Vượt qua nỗi sợ hãi, vượt qua tội lỗi, vượt qua những thất bại, tổn thương, hay cả sự khô khan nguội lạnh trong đức tin…

Tựa như dân Israel rời khỏi Ai Cập để bước vào Đất Hứa, hay như Chúa Giêsu vác thập giá đi đến Phục Sinh, chúng ta cũng đang mời gọi vượt qua chính mình. Và ánh sáng Phục Sinh chính là nguồn năng lượng nội tâm giúp ta không gục ngã giữa đường.

Như lời thơ của Trầm Thiên Thu:

Đời con nhiều chuyến vượt qua

Nào là đau khổ, ưu tư, bàng hoàng…

Cúi xin Thánh Tử Giêsu

Giúp con đủ sức vượt qua với Ngài!”

Trong năm thánh này, xin Ánh Sáng Phục Sinh soi chiếu để chúng ta vững vàng tiến bước trong hành trình: hướng đến tương lai với niềm hy vọng.

2. Ánh Sáng Phục Sinh giúp chúng ta phân định phải trái, không sống mập mờ giữa một thế giới đầy xáo trộn

Thế giới hôm nay tràn ngập thông tin, nhưng lại thiếu phân định. Chúng ta đang sống giữa một thời đại mà chủ nghĩa tương đối len lỏi khắp nơi:

  • Đúng sai tùy cảm nhận.
  • Tốt xấu theo số đông.
  • Chân lý bị hòa tan trong những lựa chọn dễ dãi.

Giữa những ranh giới mong manh ấy, người Kitô hữu cần một ánh sáng soi đường, để không sống mập mờ, nửa vời – mà biết chọn lựa điều đúng theo Tin Mừng.

Chúng ta cần ánh sáng ấy – ánh sáng giúp chúng ta gọi tên sự thật, dám bước ra khỏi vùng an toàn của thói quen, của ảo tưởng, để sống chân thành, sống trưởng thành trong đức tin.

Bài thơ sau đây nhắc nhở chúng ta về ranh giới mong manh giữa hai mặt của cuộc đời:

SỰ THẬT có 6 chữ

GIẢ DỐI cũng 6 luôn

Mặt trái và mặt phải

Trắng đen ôi khó lường!

TÌNH YÊU có 7 chữ

PHẢN BỘI cũng thế thôi

Chúng là hình với bóng

Rất dễ dàng đổi ngôi.

Chữ YÊU là ba chữ

HẬN là ba, giống nhau.

Người say men Hạnh phúc

Kẻ thành Lý Mạc Sầu.

BẠN BÈ có năm chữ

KẺ THÙ đếm cũng năm

Hôm nao lời ngọt mật

Hôm nay chìa.. dao găm.

Từ VUI có ba chữ

Tiếng SẦU cũng chỉ ba.

Quá vui thường mất trí,

Mất trí đời đổ hư.

Chữ KHÓC có bốn chữ

CƯỜI cũng vậy, giống in.

Ai “giòn cười, tươi khóc”

Ấy cảm thọ nhận chìm.

Cuộc sống là HAI MẶT,

Giới tuyến một đường tơ.

Chấp nhận mà không vướng

Nhẹ bước qua hai bờ.

Vì vậy, người hành hương của Hy vọng không thể sống trong sự mập mờ. chúng ta cần ánh sáng để phân định. Và ánh sáng ấy chính là Đức Kitô Phục Sinh, Đấng đã hứa:

“Ai theo Ta sẽ không bước đi trong bóng tối, nhưng sẽ có ánh sáng đem lại sự sống” (Ga 8,12).

3. Đón nhận Ánh Sáng – Trở nên Ánh Sáng cho người khác

Chút nữa đây, khi mỗi người chúng ta cầm trên tay cây nến Phục Sinh, xin đừng xem đó chỉ là nghi thức. Hãy xem đó là biểu tượng của chính đời sống chúng ta:

  • Một đời sống bừng cháy nhờ ánh sáng từ Đức Kitô.
  • Một đời sống biết soi chiếu cho tha nhân.

Chúng ta đừng chỉ giữ ánh sáng cho riêng mình, nhưng hãy để ánh sáng ấy trở nên luồng hy vọng sống động – được lan tỏa qua niềm vui, sự tha thứ, lòng nhân hậu và những hy sinh thầm lặng, giữa một thế giới đang khát khao được chữa lành bởi tình yêu và sự hiện diện chân thành.

Ánh sáng Phục Sinh mời gọi chúng ta sống như những người hành hương gieo hy vọng – không phải bằng những bước chân xa xôi, nhưng bằng từng lựa chọn cụ thể đầy yêu thương và bao dung, ngay trong chính môi trường sống hằng ngày.

Kết

Anh chị em thân mến,

Trong ánh sáng rực rỡ của Đêm Vượt Qua, tôi cầu chúc mỗi người chúng ta:

  • Dù đang ở đâu trên hành trình đức tin, cũng dám bước đi với hy vọng.
  • Dù còn nhiều yếu đuối, cũng dám vượt qua cùng Đức Kitô.
  • Dù sống giữa một thế giới mập mờ, vẫn dám sống rõ ràng, thẳng thắn trong sự thật.

Nguyện xin Ánh Sáng Đức Giêsu Kitô Phục Sinh chiếu soi từng bước chân ta, để ta vừa là người hành hương, vừa là ánh sáng nhỏ bé cho người khác.

NÀO, CÙNG NHAU TA BƯỚC ĐI TRONG HY VỌNG DƯỚI ÁNH SÁNG ĐỨC GIÊSU KITÔ PHỤC SINH!