Trong một xứ đạo miền quê xa xôi hẻo lánh, đa số dân chúng là người ít học và  nghèo khổ.  Trong thánh lễ ngày Chúa Nhật, cha xứ giảng một bài giảng rất hùng hồn về Chúa Ba Ngôi. Trước khi kết thúc bài giảng, cha xứ hỏi:

- Ông bà anh chị em có hiểu được gì về mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi không?

Cả nhà thờ im lặng, nhưng có một bà cụ già đứng lên nói:  

- Thưa cha, cha giảng rất hay, con không hiểu gì hết nhưng con cũng xin nói lên những việc làm của con về việc tôn kính Chúa Ba Ngôi. Lúc nhỏ, con cũng được học giáo lý, được nghe các dì phước dạy về Chúa Ba Ngôi và con đã làm trong cuộc sống của con là:  Mỗi ngày trước khi đi ngủ con dành ra ba phút, chỉ ba phút ngắn ngủi thôi vì suốt ngày con phải làm việc cực nhọc, tối về mệt mỏi, con không còn đọc kinh nhiều được nữa, vì thế con chỉ có ba phút thôi rồi ngủ ngon lành.

Phút đầu tiên con nhìn lại những khuyết điểm: nào là con gây lộn với người hàng xóm, nào là con tức giận với chồng với con trong gia đình …con nhìn lại những sự thiếu sót lỗi lầm đó và con dâng điều đó lên cho Chúa Cha.

Phút thứ hai con nhìn lại xem con có làm điều gì tốt trong ngày hôm đó không: những việc tốt như con cho người hàng xóm một cộng hành, cho một em bé một cái bánh, dỗ một đứa bé khóc vì nhớ mẹ đi làm ruộng chưa về … những việc tốt nhỏ nhặt đó con cũng xin dâng lên cho Chúa Giêsu và con nói với Chúa rằng: Mặc dầu con có nhiều tật xấu, nhưng con cũng có những việc lành nho nhỏ, con xin góp những việc lành nho nhỏ đó để cộng tác với việc cứu chuộc của Chúa, để đền bù một chút tội lỗi của con.

Phút thứ ba con so sánh xem việc tốt, việc xấu con đã làm trong ngày, con lại thấy việc xấu nhiều hơn việc tốt, nhưng con cũng dâng hết lên cho Chúa và con nói: Lạy Chúa Thánh Thần, xin  thánh hoá và biến đổi cuộc sống của con mỗi ngày một tốt hơn.

Như thế đó, con chỉ có làm bấy nhiêu đó thôi để sống mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi.”

 

 

 

  • Sưu Tầm -