“Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Thiên Chúa là của những ai giống như chúng.” (Mc 10, 14)

 

Tôi có một thói quen khá bất trị là thường ôm điện thoại lướt web trước khi rệu rã vì cơn buồn ngủ. Hậu quả không nói thì chắc ông cũng biết là tôi thường ngủ và dậy muộn hơn khung giờ đã đặt thời gian báo thức. Ngoại trừ những khi có meetings quan trọng không thể trễ thì điện thoại và tôi mới tạm gián đoạn không gặp nhau. Một buổi tối kia, sau khi kết thúc một ngày vừa dài vừa mệt. Không nhấc nổi thân để ngồi ôm computer, tôi lê tấm thân mỏi nhừ lên giường và quyết chí phải ngủ sớm. Khi quá mệt thì đầu óc lại thanh tỉnh kỳ lạ, tôi lại nhớ đến những lời giảng trên lớp mỗi buổi tối đi học. Nền tảng của việc học Thần giỏi là phải có đức tin nhưng chưa hiểu thấu Thiên Chúa là ai thì việc trưởng thành đức tin sẽ như thế nào? Thánh Kinh, Tông Truyền và Huấn Quyền phải được hiểu ra sao trong khi có khá nhiều mâu thuẫn cùng tồn tại? Giảng cho một người có đức tin không khó nhưng để làm cho đức tin đó từng phút từng giây trổ sinh hoa trái và cuộc đời chính bản thân mình được thăng hoa thì không phải là một điều dễ. Khá là rối rắm! Tôi lại cầm điện thoại và nhủ thầm kiểm tra tin tức một xí thôi rồi khò.

 

Cuộc đối đáp giữa một câu bé 4 tuổi, tên Viktor và chú của em trong một clip 2 phút đã làm tôi ngẩn ngơ. Em là một cậu bé đang bị ung thư tủy và phải xạ trị. Em đau đớn, tóc rụng và người gầy nhom. Chú của em đã hỏi em:

Peter: con có giận Chúa không khi con phải chịu đau như vậy?

Viktor: không, con không giận Chúa.

Peter: vì sao vậy Viktor?

Viktor: vì Chúa đã chọn con.

Peter: tại sao Chúa không chọn người khác mà lại là con. Con có từng nghĩ vậy chưa?

Viktor: vì con là một người đặc biệt. Nếu con không chịu đau thì Emily và Victoria sẽ phải chịu đau như con. (Emily và Victoria là chị và em gái của Viktor).

Người chú không cầm được nước mắt khi nghe cậu bé Viktor trả lời.

 

Đức tin thật ra không phải là điều quá xa vời, ở tít trên cao mà đức tin nội tại trong tâm khảm của chính mỗi người. Đã yêu Chúa là phải mến anh em, nước Thiên Chúa dành cho tất cả những ai có niềm tin đơn sơ, nguyên tuyền và chân thành như các bé thơ. Tôi nghĩ vậy.

 

Kim Phạm