Chuyện xưa kể rằng:
Ông lão nọ, một hôm, trong giấc ngủ mơ được Chúa Giêsu hiện đến và nói: “Ngày mai, Cha sẽ đến thăm con.” Tỉnh dậy, ông rất vui mừng. Ông mau mắn dọn dẹp nhà cửa tươm tất để đón Chúa Giêsu. Ông mặc bộ áo đẹp nhất. Ông chuẩn bị một ấm trà nóng và một cái bánh ngon nhất có thể để tiếp đón Ngài.
Tờ mờ sáng, khi ánh bình minh bắt đầu ló dạng, những tia sáng ấm áp soi sáng khung trời mùa đông tuyết lạnh, ông đã chuẩn bị mọi sự sẵn sàng để đón Chúa. Thi thoảng ông mở cửa nhìn ra đường xem Ngài đã đến chưa. Gần trưa, ông chỉ thấy một người phu quét đường đang gom tuyết mùa đông trong giá lạnh, ông vội vàng mời người phu quét đường vào nhà cho ấm một chút, đôi mắt ông lướt nhanh để xem có Chúa đến không? Sau khi dùng một ly nước ấm và một miếng bánh, người phu quét đường cám ơn lòng tốt của chủ nhà và ra đi làm công việc của mình.
Lần nữa, ông lại mở cửa ra nhìn, ông thấy một cậu bé co ro trong chiếc áo mỏng manh đang bước qua cửa nhà, ông kêu cậu vào nhà sưởi ấm. Uống một cốc nước ấm, ăn một chút bánh, cậu cám ơn và ra đi. Bồn chồn và lo lắng, không biết mình có bỏ sót giây phút nào khi Chúa viếng thăm không! Ông lại mở cửa ra, nhìn tất cả mọi ngã đường, chẳng thấy bóng dáng Chúa đâu? Ông chỉ thấy một người phụ nữ trẻ bế đứa bé lạnh cóng. Ông vội vàng đón 2 mẹ con vào. Uống một tách trà ấm, ăn một chút bánh. Người thiếu phụ trẻ cám ơn ông chủ nhà tốt bụng và ra đi. Hoàng hôn dần xuống. Bao hy vọng được Chúa viếng thăm dần tắt trong lòng ông. Ông bồn chồn và mệt mỏi thiếp đi lúc nào không hay. Trong giấc mơ, ông lại thấy Chúa Giêsu đến và nói với ông: “Cám ơn con rất nhiều, hôm nay con đã tiếp đón Ta.”
Trong giấc mơ, ông mỉm cười bước vào cõi thiên thu.
- Sưu tầm -