Một tham dự viên
Con Thiên Chúa đã làm người, Thiên Chúa đã đến gặp gỡ con người. Khi chúng ta gặp gỡ nhau, chúng ta cùng gặp gỡ Chúa. Khi chúng ta thăm viếng người bệnh hoạn, tật nguyền, thăm kẻ tù tội, kẻ nghèo hèn là chúng ta đã thăm chính Chúa.
Với tâm tình này vào sáng thứ bảy, ngày 21.12.19 một số các anh chị phụ huynh và các cháu thiếu nhi, thanh thiếu niên của cộng đoàn Đức Mẹ Mân Côi đã cùng với cha Thế đi viếng thăm các cụ cao niên và những người đau yếu, đã từ lâu không thể đến với cộng đoàn tham dự thánh lễ. Trước khi bắt đầu hành trình thăm viếng chúng tôi đã đến nhà dòng, nơi cha Thế hiện cư ngụ. Chúng tôi được các cha, các thầy hoan nghênh tiếp đón rất niềm nở. Cha bề trên Thomas đã gửi đến chúng tôi những tâm tình rất quý báu qua một câu chuyện nhỏ nói về món quà giá trị của ánh sáng. Chỉ cần một ánh sáng cho dù nhỏ nhất cũng có thể chiếu sáng khắp cả căn phòng. Trong cái lạnh của những ngày vào mùa đông giá rét, thì chúng ta luôn cần được sưởi ấm qua tình người.
Cha Thomas đã làm phép các cây nến, mà các cháu thiếu nhi đã trang trí thật sáng tạo và tỉ mỉ trong các giờ sinh hoạt cộng đoàn. Ngài đã chúc lành cho cuộc hành trình thăm viếng của chúng tôi. Chúng tôi được mời gọi lên đường trao ban ánh sáng của niềm vui và hy vọng đến từng các cụ cao niên, những bệnh nhân trên giường bệnh trong nhà thương, những người già cô đơn…
Chúng tôi đã đi thăm trước tiên là cô Nhất trong viện dưỡng lão, kế tiếp là anh Lành và sau đó là bác Bột trong nhà thương. Chúng tôi đã đem ánh sáng Chúa Hài Đồng bằng một cây nến được thắp sáng, gởi đến người đau yếu và các cụ cao niên. Hoà với Ánh Sáng chiếu soi và sưởi ấm, chúng tôi cùng cầu nguyện chung và sau đó cha cho các người bệnh và cao niên đón nhận Mình Thánh Chúa. Riêng chúng tôi cũng được rước lễ trong khi đến thăm cô Nhất. Sau đó, người bệnh và cao niên nào có lòng ao ước, cha cũng ban Bí Tích Xức Dầu.
Kết hiệp vào trong giây phút cầu nguyện và thăm viếng, các cháu đã hát vang bài thánh ca tiếng Đức và tiếng Việt hoà với tiếng sáo của cháu Therese Marie. Bài hát mà chúng tôi hát gửi đến họ tuy rất đơn sơ nhưng nó mang lại những lời an ủi làm ấm lòng. Tôi xin phép tạm dịch:
“Bạn ơi, hãy đem ánh sáng đến cho cho tất cả mọi người khắp nơi trên thế giới. Ánh sáng đến với những trẻ em, đến với những người già, người đau yếu. Hãy nói với họ đừng sợ hãi điều gì, vì Thiên Chúa luôn ở cùng và yêu thương tất cả chúng ta.”
Sau khi thăm cô Nhất, anh Lành và bác Bột thì bụng của chúng tôi cũng bắt đầu báo hiệu với những tiếng kêu rộn rã không thể che giấu. Lần này ưu tiên cho các cháu thiếu nhi được phép chọn địa điểm ăn trưa. Các cháu đều đồng tâm phấn khởi nhất chí ăn trưa ở Mc Donald, thế là tất cả chúng tôi đã có một bữa ăn trưa thật vui vẻ với những phần ăn mỗi người tự chọn theo sở thích riêng của mình.
Vì một số các cháu thiếu nhi đã có chương trình riêng trong ngày hôm đó, nên sau khi ăn trưa chúng tôi tiếp tục hành trình đi tiếp thăm viếng những người còn lại ở Erlangen, và chia tay với các cháu còn lại ở Nürnberg.
Ở Erlangen chúng tôi đi thăm bác Đại và bác Bình là hai vị cao niên lớn tuổi nhất trong cộng đoàn. Bác Bình rất vui mừng đón tiếp chúng tôi, nhất là tâm tình của các cháu thiếu nhi làm hai bác rất cảm động. Các cháu thiếu nhi rất vui, khi có chút thời gian nán lại ăn bánh uống nước chuyện trò với những vị cao niên. Các cháu tâm sự riêng với tôi, các cháu thấy vui lắm khi đi thăm viếng những người già, người đau yếu, vì đem lại niềm vui cho họ. Họ sẽ không có cảm giác bị bỏ rơi hay bị lãng quên. Các cháu đã chia sẻ tình thương với họ.
Chính vì thế mà các cháu thấy bài hát tiếng Đức “Tragt in die Welt nun ein Licht“ được hát lên gửi đến những người, mà chúng tôi đến viếng thăm mang một thông điệp rất đặc biệt.
Chúng tôi tiếp tục lên đường đến thăm người cuối cùng trong hành trình là bác Đại. Vừa vào đến nhà, thì chị Thu con gái bác đã đưa liền cho chúng tôi mỗi người một gói xôi vò chả lụa ăn lót lòng, khi trở về. Chị thật chu đáo và nhiệt tình. Mỗi người một hoàn cảnh, một nỗi đau để đón nhận trong Thánh ý Chúa. Bác Đại gái thì nằm trên giường với một chai thức ăn được chuyền vào cơ thể, còn bác trai thì đã già yếu đi nhiều, chân đi không vững. Cảnh người già chăm sóc người vợ bệnh trên giường, nhìn sao thấy chạnh lòng. Với bài hát thánh ca và ánh sáng Chúa Hài Đồng được tiếp tục trao ban và chính Chúa Thánh Thể đã đến viếng thăm. Xin hai bác thêm can đảm và niềm hy vọng tín thác vào tình yêu của Thiên Chúa, luôn đồng hành với những khổ đau của con người.
“ Chúa Hài Đồng là Ánh Sáng bình an đến với muôn người, nghèo và giàu, mạnh khỏe và yếu đau.
Chúa Hài Đồng là Ánh Sáng bình an đến với muôn người và Ngài ao ước ở lại với mỗi người.”
Xin mượn lời chúc Giáng Sinh của cha Thế, để nói lên tâm tình cám ơn cha đã gợi ý lên chương trình thăm viếng trong mùa vọng thật đặc biệt và rất ý nghĩa. Qua chương trình này giúp tất cả chúng con và các cháu thiếu nhi đã chuẩn bị tâm hồn đón mừng Chúa Giáng Sinh tốt hơn. Chúng con học biết ý thức hơn về việc chăm sóc, chia sẻ tình thương đến những người già, đau yếu trong cộng đoàn. Một chút ánh sáng của tình yêu được thắp lên trong lòng các vị cao niên, người đau yếu, để biết rằng họ không bao giờ bị quên lãng. Ước mong chương trình thăm viếng các cụ cao niên, những người đau yếu trong mùa vọng sẽ được tiếp tục duy trì trong cộng đoàn chúng con.
TDV