LỜI CHÚA :Thánh Gia-cô-bê dạy phải biết tôn trọng người nghèo : “Quả vậy, giả như có một người bước vào nơi anh em hội họp, tay đeo nhẫn vàng, áo quần lộng lẫy, đồng thời có một người nghèo khó, ăn mặc tồi tàn, cũng bước vào, mà anh em kính cẩn nhìn người ăn mặc lộng lẫy và nói : “Xin mời ông ngồi vào chỗ danh dự này”, còn với người nghèo, anh em lại nói : “Đứng đó !” hoặc : “Ngồi dưới bệ chân tôi đây !”, thì anh em đã chẳng tỏ ra kỳ thị và trở thành những thẩm phán đầy tà tâm đó sao ?(Gc 2 2-4).
CÂU CHUYỆN : KẾT ĐẮNG CỦA THÁI ĐỘ COI THƯỜNG NGƯỜI NGHÈO
Một phụ nữ 40 tuổi có kinh nghiệm làm quản lý lâu năm đã rất vui mừng khi mới tìm được công việc ưng ý với mức lương hậu hĩnh. Ngày đầu tiên đi làm trong vai trò mới, cô đã đến sớm và mang cả con trai theo. Cô và con trai ngồi chờ tới giờ được chính thức nhận việc tại vườn hoa bên dưới trụ sở công ty. Hai mẹ con chọn một chiếc ghế băng dài ngồi xuống và ăn nhẹ tại đó.
Nhưng điều đáng nói ở đây là cô đã vứt túi rác vừa ăn xong xuống dưới đất theo thói quen xưa nay thay vì lẽ ra phải bỏ vào thùng rác.
Cách đó không xa, một cụ bà lớn tuổi trong bộ đồ lao động đã cũ có đeo găng tay, từ từ tiến lại gần nơi hai mẹ con đang ngồi và nhẹ nhàng cúi xuống nhặt túi rác cô vừa thải ra bỏ vào thùng rác ở gần bên. Vài phút sau, người phụ nữ lại vứt thêm một mẩu giấy gói đồ ăn khác xuống đất. Một lần nữa, bà lão lại bước tới nhặt mẩu giấy ném vào thùng rác. Nhưng lần này trước khi bỏ đi bà quay lại nhẹ nhàng nói :
- Người thiếu ý thức bảo vệ môi trường thì tương lai sẽ không tốt đẹp đâu !
Bị chạm tự ái, người phụ nữ liền đứng dậy quát mắng bà lão lao công đã dám lên tiếng dạy dỗ mình :
- Này bà già kia. Tôi sắp trở thành người quản lý mới của tập đoàn này và tất nhiên khu vườn này cũng sẽ do tôi quản lý. Tôi có quyền làm bất cứ điều gì tôi muốn ở đây. Còn bà thì hãy chuẩn bị nghỉ việc đi là vừa.
Ngay lúc đó một người đàn ông từ trong nhà chạy đến cung kính nói với bà lão :
- Thưa chủ tịch ! Cuộc họp đã chuẩn bị xong và sắp tới giờ bắt đầu rồi.
Bà lão nhẹ nhàng gật đầu, tháo găng tay và cởi chiếc áo choàng đang mặc và nói :
- Tôi sẽ lên phòng họp ngay. Nhưng trước hết anh hãy thay tôi tiến hành thủ tục hủy bỏ hợp đồng với nhân viên quản lý mới này đi nhé.
- Vâng thưa chủ tịch. Anh chàng đáp.
Người mẹ gần như chết lặng và không thể nói thêm lời nào nữa. Lời xin lỗi lúc này đã trở nên quá muộn màng.
Trước khi đi bà chủ tịch còn nhẹ nhàng nói thêm với người phụ nữ :
- Tôi hy vọng rằng sau sự việc này cô sẽ thay đổi cách ứng xử với mọi người. Hãy tôn trọng người khác dù họ đang ở trong cương vị nào. Vì khi cô biết tôn trọng người khác thì chính cô cũng sẽ được người khác tôn trọng.
- SUY NIỆM :
- Cuộc sống của chúng ta sẽ hạnh phúc biết bao khi mọi người biết tôn trọng nhau, biết cảm thông, tha thứ và nâng đỡ nhau. Hãy thay cho lời kết án, là lời chúc mừng, khuyến khích. Thay cho cái nhìn hẹp hòi là những cái nhìn nhân ái, bao dung. Cuộc sống sẽ thật hạnh phúc biết bao khi chúng ta biết nhìn điều tốt nơi nhau để động viên khuyến khích, thay vì nhìn vào điểm yếu để chỉ trích xem thường. Cuộc sống sẽ hạnh phúc biết bao khi chúng ta biết trân trọng những đóng góp của tha nhân và thành thật khen ngợi họ, thay vì ganh ghét, nói xấu để hạ giá trị của họ.
- Ước gì mỗi người chúng ta biết khiêm tốn để nhận ra sự cần thiết của tha nhân trong đời sống của mình. Vợ chồng cần có nhau để nâng đỡ bổ túc cho nhau hầu mang lại hạnh phúc. Con cái cần đến cha mẹ để bao bọc chở che khi còn nhỏ và dạy dỗ động viên khi con tới tuổi bước vào đời. Hàng xóm cũng cần đến nhau để khi “tốt lửa tắt đèn có nhau”. Một khi đã nhận ra sự cần thiết của tha nhân trong đời sống của mình, thì hãy tôn trọng nhau, cộng tác với nhau để xây dựng cho gia đình, khu xóm, nhà máy được sạch đẹp và hạnh phúc.
- SINH HOẠT :
Bạn rút ra bài học gì về văn hoá ứng xử trong cuộc sống qua câu chuyện cô nhân viên quản lý mới đã tỏ thái độ khinh thường bà lão lao công nghèo khó, mà cô không biết chính là chủ tịch tập đoàn đóng vai để đánh giá nhân cách của cô trước khi chính thức tiếp nhận cô làm người quản lý mới của tập đoàn ?
- LỜI CẦU :
Lạy Chúa. Qua lời thánh Gia-cô-bê dạy phải tôn trọng người nghèo, Chúa muốn chúng con coi trọng mọi người chúng con gặp gỡ tiếp xúc. Xin cho chúng con biết sẵn sàng nói chuyện với người lao công trong môi trường chúng con đang sống và làm việc, hoặc người ăn xin trên đường phố, hay bệnh nhân liệt giường tại bệnh viện hay nhà tư. Xin cho chúng con nhìn thấy Chúa đang hiện thân nơi người nghèo khó để cảm thông chia sẻ và sẵn sàng phục vụ họ như phục vụ chính Chúa, hầu sau này trong ngày phán xét, chúng con sẽ được Chúa đón nhận vào hưởng hạnh phúc Nước Trời muôn đời.- AMEN.
Tác giả: Lm. Đaminh Đan Vinh