Tuổi thơ –

-        Miền đất thắm duyên nơi Thiên Chúa hiện diện lâu dài.

-        Vùng trời có thiên thần cười tươi bên đường mơ mộng.

-        Vùng bình an của rạng đông làm mặt trời và vũ trụ êm đềm thức giấc.

-        Những bàn tay không khí giới, đem lại cho Chúa những chiến thắng huy hoàng.

-        Giọng hát ngọt ngào làm lắng dịu tiếng khua động của vũ khí .

 

Sự yếu ớt cứu nguy những người yếu đuối.

- Tiếp nhận những con chó hoang và săn sóc chim non gảy cánh.

- Đi tìm một nụ cười và làm vũ trụ ca lên thành tiếng

- Vì sao lạc làm đầy vầng trời mênh mông –

- Ánh sáng mong manh bên bờ đại dương cứu vớt những con tàu đang lạc hướng trong bảo tố.

 

-Tuổi thơ,

“Nguồn suối róc rách chảy, nơi không dấu vết con người – Nhưng Thiên Chúa đến ngồi giải khát.”

-        Nguồn nước trong sáng từ khe đá , nơi Thiên Chúa làm gương soi mặt.-

-        Nguồn tinh sạch làm xao động trong chúng ta vết nhơ cũ của tội lỗi và làm đôi mắt con người cằn cỗi phải gục mặt ,những đôi mắt còn giữ lại bóng dáng của đêm đen , những đôi mắt biết lành biết dữ “đã nhìn thấy bao nhiêu thăng trầm tội lụy”.

-        Sự vùng lên bất chợt -

-        Cuộc khởi hành bắt đầu lại mỗi ngày dến “miền đất xanh màu lá và thắm đỏ – miền đất rượu nho và vàng quí phía tây thế giới” -

Và mỗi ngày là một buổi mai không có buổi chiều – lòng quảng đại không sứt mẻ – câu nói luôn luôn đáp trả những tiếng nói thầm kín đang im lặng cho ta –

Tuổi thơ luôn luôn gìn giữ “ vùng trời của mình trên mái ngói “-

Làm bẽ mặt những khôn ngoan dè dặt của chúng ta .

Những chán chường và già nua cằn cỗi của chúng ta -

Những tâm hồn bị bào mòn theo tập quán -

Kinh nghiệm làm tê liệt tất cả -

- Sự chú ý hăng say đi sâu vào bí nhiệm của mọi vật.

- Ngưỡng mộ ngỡ ngàng trước những gì mới mẻ trinh trong –

- Sự ngưỡng mộ của tâm hồn lần đầu tiên nhìn thấy chiếc hoa đồng nội và con chim trời vút cánh bay cao chiêm ngắm cảnh hoàng hôn dần tắt –

- Sự tự do của người nghèo , tay không và không có gì làm chướng ngại - sẵn sàng của hôm nay -

Và chúng ta nặng nề và kềnh càng – mang nặng như một ổ bánh mì của dân nghèo , sự hiểu biết của khối óc – những thành công của chúng ta –

Những phù phiếm của chúng ta –

Với những tiếc nuối nhớ nhung những niềm vui hôm qua đã chết

Sự cay đắng của thất bại –

Và sự sợ hãi cho ngày mai vô định.

- Lòng tin cậy đợi chờ mọi sự nơi tha nhân

Nhìn thấy tương lai trong đôi mắt mẹ hiền -

- Biết rằng sẽ có một người nào đó đến dẹp đi mhững hòn đá trên đường mòn.

 

- Tuổi thơ chỉ có một mảnh nhỏ hạnh phúc –

“Gần như không có gì cả , không đủ để làm đầy một chiếc “đê” khâu vá”

nhưng có thể làm rộn vui những quả tim khô héo và bất hạnh của chúng ta -

Quả tim con người, chiếc ao tù sợ nước chảy !

- Sự ngây thơ trong sáng đang dấn bước về Chúa với bông hoa mùa hè và những tàng cây “ hớn hở nhảy mừng” -

với những người mù lòa và què quặt-

- và không biết đến những con đường trịnh trọng , chúng ta đang đi với cô đơn phủ ngập tâm hồn.

- Đã nghe theo lời vàng ngọc của kẻ khôn ngoan: “Hãy chơi với Chúa đi, Người là người bạn tuyệt vời của con đấy.”

*

Lạy Chúa,

Xin ban cho chúng con –

- Một quả tim cương trực và đơn sơ –

đầy ánh sáng và niềm vui –

- Một tâm hồn biết chú ý đến những tiếng gọi thầm lặng của Chúa,

vâng phục trung thành hơn cả sao trời.

- Xin Chúa giựt ra khỏi bàn tay chúng con và làm tiêu tan những gì chúng con bám víu, giữ lại.

- Xin Chúa làm biến tan  những nếp nhăn trên khuôn mặt chúng con – làm nhẹ bớt những tháng năm đã chết.

- Xin cho chúng con tâm hồn trẻ thơ cần thiết để trở về với Chúa.

*

Tuổi thơ của MẸ CHÍ THÁNH, “ánh mắt trẻ thơ tuyệt vời và duy nhứt chưa từng thấy lóe lên trên sự nhục nhã và bất hạnh của chúng tôi”.

Thuở ấy, tất cả đều tươi trẻ măng xanh và Đấng Cứu Độ là một trẻ em đang tung tăng chơi đùa trước một ngưỡng cửa.

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc