Lắm lúc chúng ta đã kêu gọi Ngài trong âu lo của cuộc sống. Bền chí hay chai lì, mỗi người chúng ta đi tìm hạnh phúc của mình và hạnh phúc ở đây thật dễ, trong sự thành công không báo trước ấy, trong việc thay đổi nhiệm vụ nầy, trong hoàn cảnh mới nọ.

*

Thụ tạo không bao giờ giữ lời đã hứa. Tất cả hạnh phúc con người chỉ là dấu hiệu. Một nấm đất, dù êm đềm đến đâu, cũng không làm thoả mãn một con tim quá sâu rộng. Thường người ta chỉ gặp thất vọng não nề. Phải vượt biên bên kia sự vật. Mắt tôi chỉ mong chiêm ngưỡng một chân trời khác, một vùng đất khác.

*

Tôi muốn gặp Đấng đang đến. Đấng mà các thế hệ đang mời gọi trong đêm tối khốn cùng của họ. Ngài đang ở gần những kẻ đang mong đợi Ngài, Ngài đến thật gần những Mađalêna, những Giakêu, những người Samari..., những người không dám ước mơ gặp Ngài.

*

Ngài đã đến cho tôi – bạn nghe rõ chứ, cho tôi – và Ngài đã cầm tay và dắt tôi đi. Ngài đến để cứu vớt. Và dấu hiệu của Ngài ở khắp nơi – trong sự huy hoàng của vạn vật – trong niềm vui của cuộc sống.

-      trong sự êm đềm của con người... và tên Ngài là “HOÀ BÌNH”.

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc