Một buổi sáng như mọi buổi sáng và trong buổi mai êm đềm của làng Nadaret, cũng ánh mặt trời ấy nhưng trong giờ phút linh thiêng có một không hai mà bao thế hệ đang chờ đón, giờ phút Thiên Chúa đến gõ cửa con người. Có người nào trong căn nhà đóng kín sẽ trả lời chăng...Và Maria chỉ là một đứa con gái nhỏ, nhưng tâm hồn trong trắng hơn cả lông chiên con và trinh trong hơn giòng suối từ khe đá, chiếc hoa tuyệt vời mà nhân loại đã giữ được trong bàn tay nhơ nhuốc của mình...

*

“Mong mọi sự được đúng như lời Ngài dạy”- Nàng đã trả lời như thế.- Ai đã phó thác tất cả theo thánh ý Chúa mình, người ấy mới biết được tình yêu ấy sẽ đưa mình đến đâu... đến thân phận nhục nhằn hay vinh quang nào ?...Này đây Bêlem và cảnh bần cùng không lường được, và những con đường lưu đày xa tít tắp, xứ lạ quê người với nỗi cô đơn lạnh giá, và những năm dài Nadaret, những khổ đau và thánh giá nhục hình, Con Ngài tắt thở, đứa con yêu quí của Ngài... Và từ đấy, Ngài vẫn đứng trên các ngã đường có những người chịu treo, những đứa con của thế giới, Ngài đứng giữa mọi đốn mạt đau khổ...

Quả tim từ mẫu của Ngài tan nát trên con đường lầm lạc của những đứa con của Ngài... Đức Trinh Nữ, sự êm đềm, nguồn hy vọng của loài người, nơi những người hấp hối nhìn thấy hiện lên vừng đông rạng sáng của sự sống, tể tướng của trận chiến không vũ khí của Thiên Chúa, nơi Mẹ, Chúa đã thực hiện bao nhiêu kỳ công trọng đại !...

*

Một ngày kia, Chúa sẽ đến gõ cửa nhà bạn và tiếng gọi ấy sẽ làm bạn giật mình và sẽ cho bạn biết sự cao cả của cuộc sống nầy. Lời đáp trả âm thầm của bạn làm trái tim Chúa run lên cảm động, - đại thánh đường đợi chờ chưa hát, đợi bạn góp nạp viên đá khiêm nhường của bạn–Phúc thay con người buông trôi phó thác trong bàn tay ấy đang dìu họ đôi khi đến vùng họ không muốn đến. – Phúc thay con người biết phó thác tin yêu khi tất cả đều đối nghịch chống lại Thiên Chúa và đợi chờ trong tâm tình trẻ thơ ngây dại, cái ngày mà mọi sự đều được biểu lộ nguyên hình–mà sương mù đang bao trùm ngọn núi cao vời tan rã. Tình yêu cất giữ trong tim những gì mình không thấu hiểu và vẫn bước đi tin cậy, bước đi trong trời xuân có mặt trời dịu dàng đùa giỡn trong cành lá đơm bông, bước đi trong những mùa thu trĩu nặng lúa vàng, bước đi trong mùa đông u buồn qua những cánh đồng vắng lạnh... đi đến ánh huy hoàng của vinh quang. Lệ sầu đã qua đi như “giòng nước chảy”.

Niềm vui hôm nay sẽ ngự trị lòng bạn, vì Chúa đã đến gõ cửa nhà bạn và bạn đã cho Đấng bần cùng hơn bạn sưởi ấm bên ngọn lửa tồi tàn của bạn.

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc