Và Chúa Kitô đi đầu trong cuộc rước của tôi...

Ngài là Đấng các thế hệ đã réo gọi –

Ngài đã đến cho tôi trong miền đất con người –

Ngài đã đổ hết máu cứu chuộc hồn tôi –

Ngài  là Đấng Phục Sinh đã kéo tôi vào sự sống không bao giờ tàn lụn.

 

DANH HIỆU ẤY.

Ánh quang lóe sáng của những danh xưng ấy đã chiếu sáng trong vùng trời con người trần thế! Người ta tưởng như bất tử mà thực ra, chúng chỉ được ghi trên mặt nước. Chúng tràn ngập mặt đất, chúng đã phai tàn như cỏ may đồng nội. Chúng đã chiếm hữu địa cầu nhưng chỉ còn là một nắm tro tàn trong một góc xó nào đó. Cuộc sống tạm bợ kiêu sa của chúng lắm khi chỉ để lại trên tâm khảm đám đông cô quạnh, cay đắng và hỗ thẹn.

- Chỉ có Danh Hiệu ấy còn mãi – Danh hiệu đã làm nổi sóng muôn muôn thế hệ, “Danh Hiệu trên hết mọi danh hiệu” ấy là nỗi lo âu của nhân loại. Khi bạn thầm nhắc trong yên lặng của lòng bạn, “mọi đầu gối trên trời dưới đất phải quì xuống”. “Ngài là Đứa Con yêu dấu, là hình ảnh của Thiên Chúa vô hình, nhờ Ngài Thiên Chúa sẽ giao hoà mọi sự”. Ngài đã đóng ấn trên tôi ngay khi tôi bước vào đời. Tôi đã học biết Ngài trên gối mẹ hiền. Giêsu đó, Mẹ đồng trinh Maria đã sinh ra, đã lớn lên trong một làng mạc bị lãng quên và đã mang lấy thân phận khốn khổ của con người. Nhưng Ngài đã được sinh ra bởi Thiên Chúa. Vào giây phút cuối cùng của một cuộc điều tra hoảng hốt, Ngài đã tung ra tiếng kêu kinh sợ, tiếng “lộng thánh” không ai chịu nổi đã xé đôi vũ trụ: “Phải, đúng như ông nói, Tôi là Thiên Chúa”.

Ngài đã cầm lấy tay tôi và đã vẽ đường cho tôi đi. Với Ngài, tôi dám đương đầu với nỗi buồn và đời sống kham khổ. Bên kia miền đất đau khổ và tội luỵ, Ngài sưởi ấm tâm hồn. Tay Ngài đặt trên vai tôi, Ngài gọi tôi bằng chính tên tôi. Tiếng nói của Ngài làm tan rã tất cả âu lo và xua đuổi những con vật hung ác. Sáng sớm Ngài ban cho tôi sức mạnh để chịu đựng đến xế chiều và sự chết với Ngài là vượt biên sự sống.

*

Bạn đã làm cho Ngài những gì bạn không bao giờ làm cho ai. Ai có thể kể lại cuộc chiến đấu dai dẳng và đau thương trong âm thầm của lòng bạn, cuộc chiến không xót thương chống mãnh lực của kiêu căng và nhục dục; hàng triệu triệu người đã hiến dâng cho Ngài tất cả kho tàng tự do và mạng sống của họ, và đám đông vô kể đã theo gót Ngài, đám đông những người vì Ngài, đã chết rũ trong những ngục tù bằng đá hay bằng sắt, đám đông những người đã ngã quỵ trên khắp các miền thế giới, trong sức mạnh khiêm nhường của bình an và trong êm đềm của tiếng “xin vâng”.

Cây nho của Chúa Kitô – cây nho bị cắt xén để chồi non đâm lên và trái ngọt trĩu cành.

*

Tiếng Ngài chính là tiếng nói bạn phải lắng nghe trong mọi biến cố và trong loài người. Ngài là Đấng bạn phải vâng phục tuyệt đối. Nhiều lắm, những kẻ chăn đã muốn dẫn dắt bạn vào vũ lực, vào chai đá và dối trá. Chỉ có Ngài mới biết được những đoàn chiên lạc loài trên sườn núi và có thể gọi những con chiên, ngày nào bị lạc bầy trong bóng tối. Hãy lắng nghe trong thinh lặng tiếng nói của Đấng đã từ lâu là Bạn đường của bạn. Hãy rước Ngài vào nhà bạn. Ánh sáng hồng phúc của Ngài sẽ tràn đầy nhà bạn và trong tâm hồn rộng mở thênh thang của bạn, Ngài sẽ đem đến sự êm đềm, sức mạnh an bình và sự thanh trong của Ngài. Chớ gì bạn có thể lặp lại tiếng nói của thánh Phaolô: “Ai có thể tách tôi ra khỏi Chúa Kitô? Thử thách? Đau khổ? Đói rách ? Nghèo cực? Nguy hiểm ? Bách hại ? Chết chóc ?”

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc