Khi bạn biết lặng im trong tâm hồn, bạn sẽ nghe tiếng bước chân đi theo bạn, thật trung thành…
Đó là những tiếng chân thật nhẹ, những tiếng chân của trẻ em mất mẹ đi tìm người trong lo lắng, tiếng chân hoảng hốt của tù nhân vượt ngục bị đàn chó đuổi theo,… những tiếng chân mệt mõi sau công việc hằng ngày, sự mệt mõi triền miên của con người đã mất tất cả hy vọng và không còn biết mình đang đi về đâu, tiếng chân xiêu ngã của kẻ bị thương đang tìm về sự sống và, - tiếng chân vang lên kinh sợ trên sàn nhà tù của tử tội đang đi về cái chết…
Bàn tay Cha đã qui tụ cả một đám đông đang có mặt ở đó. “Các con làm gì đấy, hỡi các con Ta?” - Những người bần cùng của thế giới, những người đang sống, đang tranh đấu và đang chết – và họ không biết tại sao. Không ai nói cho họ biết sứ điệp của lễ Giáng Sinh. Họ không thấy được chiếc cầu bắt ngang qua vực thẳm và đưa họ về nhà của họ.
“Các bạn hãy xích sát nhau lại và hãy đi kề bên Ngài. Ngài biết đường đi và Ngài ban ánh sáng !...”
Và từ nay họ hiện diện ,vẫn đi theo chúng ta, những tâm hồn đơn thật và tốt lành. Họ mang lấy khuôn mặt nội tâm của chúng ta, những ước vọng thầm kín, những ý muốn sâu xa của chúng ta. Chúng ta làm nên những thất bại đau đớn của họ hay là nguồn vui của những chiến thắng của họ.
Bạn là mục tử của một đoàn vật – đoàn vật ấy là gánh nặng, là vinh dự, và khổ nhọc, và niềm vui của bạn.
Và nếu một ngày nào đó, bạn không thể chịu đựng được nữa, hãy im lặng hơn trong tâm hồn.
Lúc ấy bạn sẽ nghe được tiếng chân bước khoan thai và vững chắc, như một điệu hát âm thầm huyền nhiệm trên đường đi, điệu hát không từ trần gian nầy. Tim bạn sẽ ấm lại. Bạn sẽ biết rằng có một Người Khác đang hiện diện và luôn luôn không thôi nâng đỡ bạn. Ngài đi trước bạn và theo sau bạn. Ngài là Mục Tử của mọi mục tử. Bạn sẽ nương tựa vào vai Ngài… Và một ngày nào đó, cánh cửa duy nhất của Chuồng Chiên duy nhất sẽ mở toang ra.
Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité
Tác giả: Henri Lafourcade
Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc