Nhờ Ngài là Chiên Non hiến tế -

Đời sống tôi được hiến dâng cho Chúa –

với đời sống của mọi người anh em –

Trong Thánh Lễ,

Ước gì tôi trở nên hạt lúa mì tan nát –

và đem anh em tôi vào niềm vui của Tim Thánh Ngài.

Nhà của Cha nó ở trên đỉnh núi, và mỗi chiều đứa trẻ vẫn theo con đường ấy để về với Ngài. Tình yêu của Cha nó theo dõi nó từng bước đi, và nâng đỡ sự nhọc mệt của nó. Nó chạy đến gieo mình vào cánh tay rộng mở của Người. Nhưng đứa trẻ nào bị những bàn tay xa lạ bắt giữ,  trong tù ngục, khóc cho sự êm đềm của gia đình mà nó sẽ không được vui hưởng nữa,  khóc cho ngọn lửa trên đỉnh cao kia đang kêu gọi và mong đợi nó...

Nhà của Chúa tôi ở trên đỉnh cao trên núi. Tình yêu của Cha đã vạch con đường để đi đến Ngài. Nhưng sự điên rồ của loài người đã đào nên vực thẳm không ai vượt qua... Trên đỉnh cao, trong xa xôi mịt mờ, ánh sáng hồng phúc ấy vẫn chiếu sáng và đợi chờ chúng ta. Chúng ta phải tuyệt vọng không bao giờ đạt đến đó sao ? Chúng ta phải mãi mãi cay nghiệt nằm trong tù ngục của trần gian chết chóc nầy, trong bóng đêm ghê sợ với nỗi kinh hoàng sự chết trong tim hay sao ?

Những người lính canh trên ngọn đồi đã tiên báo Ngài đến và mọi người đều giữ vững trong lòng niềm hy vọng bao la, thật ngay thẳng, thật thuần khiết và bất khuất và bất tử, và khó dập tắt như ngọn đèn nhỏ trên cung thánh”. Người ta gọi Ngài là Chiên Non và Ngài đã chết cho tôi và máu của Chiên Non đã lấp đầy vực thẳm ấy...Giòng máu của Chiên Non sát tế đã nên giòng sông ấy, đại dương ấy đang nối liền những miền đất xa lạ, và từ nay, tôi có thể đi sang miền đất của Niềm Vui, đi từ vùng sự chết tới vùng sự sống, từ đời sống thời gian đến đời sống vĩnh cửu. Đứa trẻ sẽ tìm lại được Cha đang gọi tên nó.

Nầy bạn Kitô hữu đang nghe một cách lơ đảng, những tiếng nói đang phớt bay trên tâm hồn bạn, bạn có biết rằng mỗi thánh lễ đang kêu mời bạn vào một cuộc phiêu lưu vĩ đại không? Con sông nằm đó và một chiếc thuyền của Cha đang chờ đón bạn. Chiếc thuyền ấy được gọi là Giêsu – Bạn sẽ chất lên đó tất cả những gì là đời sống, lo âu, vui tươi, tội lỗi của bạn. Bạn sẽ đi trên giòng nước hồng phúc ấy, và đợt sóng nầy giao bạn cho đợt sóng kia dìu bạn đến miền đất của Chúa, nơi đó, những gì bạn mang đến đều rực sáng như kim cương trong ánh nắng; nơi đó, tất cả những gì đã thấm đầy hơi gió, ánh dương và nét yêu đời đều sung mãn trong vinh quang của Chúa.

Và thế là mỗi lần như thế trong đời bạn là một lần niềm vui vô biên của người chết đuối chạm vào bờ đất và tự do, là một cuộc viễn du của trinh trong và thơ trẻ, dành lại một mảnh nào của tử thần đang “trả lại cho chúng ta từng ngày sống hăng say hơn và khao khát hơn và vui tươi hơn”...

Đến một ngày nào, khi đã đặt lên vai bạn gánh nặng cuối cùng, Chúa Kitô sẽ giữ bạn dưới bóng Thánh Tâm Ngài.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc