Trên những vĩa hè thành phố Calcutta (Ấn Độ ), giữa đám đông những người gấp việc, một thiếu phụ cũng đi qua. Người đi tìm những người hấp hối, tất cả những người ấy, hạng người, trong sự hờ hững của đường phố, đang tranh đấu lần cuối và đang đi về đời sống vĩnh cửu. Nàng rửa mặt cho họ, giúp họ cho đến khi họ tắt hơi… Và trên sự chết, sự sống đã hát vang.

*

Trên những vĩa hè thế giới, biết bao người đi qua, trưng bày sự kiêu căng, lòng ích kỹ, những câu nói, sự vô nghĩa quí báu của họ. Họ gấp rút đến nỗi  không thể biết rằng nhiều người đang chết đói. Tiếng ồn ào của những điệu nhạc Jazz và tiếng gầm gừ của bao nhiêu nết xấu đã ngăn chặn không cho họ nghe tiếng rên xiết của bao nhiêu linh hồn đang dẫy chết.

*

Cân phải hết sức nhẫn nại, sáng suốt và yêu thương mới đi vào vùng đất của dân nghèo. Sự cùng khổ bao giờ cũng trốn tránh, sự cùng khổ của thân xác và tinh thần cũng thế. Họ sợ những bàn tay bất kính tìm đến họ. Phải tập hiến dâng và nhứt là tự hiến. Niềm vui mà bạn muốn đem tới cho tha nhân trước tiên phải múc lấy từ đau khổ.

*

Bạn hãy thương người cùng khổ ấy, chính là Chúa Giêsu đấy bạn.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc