Những người đàn bà thánh thiện của Phúc Âm đã gấp rút đến mồ. Lúc trời vừa tờ mờ sáng – lúc ánh sáng đang khó nhọc chiến đấu với bóng đêm, và con đường mù mờ như vô định. Trong cuộc hành trình của chúng ta về với Chúa, tất cả chúng ta đều cảm thấy giờ phút nhọc mệt ấy, lúc tất cả những hứng thú của lúc ra đi gần như biến dạng, lúc phải đặt lại vấn đề của chính mình và của tha nhân và của Chúa.

Tiếng nói của Chúa đến với chúng ta như vọng từ xa, và chúng ta có thể chạy theo những thầy khác, những thầy hứa hẹn với chúng ta hạnh phúc, sức khoẻ, thành công, tiền bạc và cuộc hành trình vô ích đến nấm mồ mà sự chết đã toàn thắng ngự trị.

*

Phúc cho những ai không dừng lại. Mỗi bước đi trung thành là một bước đầy ánh sáng – là một cởi bỏ rứt ra khỏi vùng đất cũ của lầm lạc. Dần dần và chậm chạp, những mối dây ràng buộc chắn lối đi của chúng ta biến mất – tâm hồn cảm thấy khôn ngoan và cương quyết hơn. Chúng ta thênh thang thở bầu không khí tự do được tìm lại. Vũ trụ quanh ta như mặc lấy màu hy vọng tươi mới.

Mục Tử nhân lành đang qui tụ tâm trí chúng ta trong tinh thần đơn thật. Có những tiếng nói không còn lướt ngang qua sự vô ý của chúng ta nữa, nhưng đâm thẳng vào tâm hồn ta một mũi tên lửa. Một người nào đó đã đến bên cạnh chúng ta như đã đến với môn đệ trên đường Êmau. Chân trời tự dưng rộng mở và chúng ta không hiểu tại sao chúng ta cảm thấy tâm hồn ấm lại và êm đềm lạ. Mặt trời đã rạng sáng...Vũ trụ quanh ta như mặc lấy màu hy vọng tươi mới.

*

Và bất thần, “những tiếng chuông vang lên, - Tình yêu, sự ngỡ ngàng và niềm vui đã không cho họ nói nên lời”... Hãy để cho tâm hồn bạn cháy lên khi nghe tin lạ lùng nầy. Thiên thần Chúa nói với bạn: “Bạn tìm Giêsu chịu đóng đinh ư ? Ngài đã sống lại rồi”. Những bậc tôn sư trần thế đã ra đi rồi, họ chỉ còn là tro bụi lạc loài đâu đó, nhưng Ngài, Ngài vẫn sống và đem bạn vào vùng đất mới của Ngài... “Như một người đã khó nhọc lâu dài để trèo lên ngọn núi, đã tìm thấy được đường đèo, đang đi xuống bên kia triền núi ”. Ngài đang cầm tay bạn, Ngài sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn. – Vì bạn, Ngài đã phá vở những cửa hoả ngục rồi. – “Hỡi Thần Chết, vết người cắn còn đâu nữa?”

Từ nay bạn đừng nhìn lại phía sau nữa, hãy vứt đi những tiếc nuối vô dụng, và vươn tới trước, - như con chiên tìm cỏ non, - hãy chạy thẳng tới đích. Ngài sẽ ban cho bạn phần thưởng Ngài đã dành cho bạn.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc