Tâm hồn Ky tô hữu là một cánh đồng mùa thu.

Lúa tháng Bảy đã gặt đi rồi. Cánh đồng chỉ còn trơ gốc rạ và tiêu điều vắng vẻ. Người đời đến dẫm nát, vô tình. Nhưng trong thửa đất cằn khô ấy, một hạt giống nhỏ bé đã được chôn sâu và hình như đã chết – và mắt người đời cũng không thể nào nhìn thấy. Tuy nhiên, ngày mai hạt giống ấy sẽ ngoi đầu lên trong ánh sáng, ngọn lúa oai hùng sẽ là sự sống vũ trụ.

*Tâm hồn Kitô hữu là một miền đất mùa thu.

Đau khổ sẽ đến ngự trị. Họ sẽ nếm lấy nổi buồn ray rức, những chiến đấu chua cay và những thất bại nhục nhã, những thất vọng và đổ nát hoang tàn. Nhưng trong ấy, một hạt lúa nhỏ, một hiện diện vô hình; một tiếng nói không âm thanh vượt xa bên kia tiếng nói con người, một khuôn mặt trong sáng không sương mù nào che được.

Thiên Chúa chúng ta sẽ là hy vọng tràn dâng…

Và hy vọng dẫn tôi qua bên kia miền đất lệ sầu và đêm tối - nói cho tôi biết rằng mỗi giọt lệ đều được kiểm nhận và nếu tôi muốn, mọi tội lỗi sẽ được thứ tha. Mỗi giờ phút tôi có thể là một người mới.

Chúa yêu tôi.

Ngài đã tác tạo tôi, để tôi vui mừng và chiến thắng.

Đêm tối đã bại trận trước buổi mai huy hoàng.

* Tâm hồn Kytô hữu là một miền đất mùa thu…

Hy vọng là một hạt giống khiêm nhường nhỏ bé trong miền đất con người. Nhưng ngày mai đây, sự sống sẽ bừng dậy, rạng sáng trong vinh quang của Chúa.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc