Với Ngài, bạn sẽ được tự do – Cởi mở – Can đảm –

Bạn sẽ bước vào huyền nhiệm của nghèo nàn và của khổ đau –

Bạn sẽ hiểu giá trị của im lặng –

trách nhiệm của bạn –

Bạn sẽ nên đơn sơ và bền bĩ –

Bạn sẽ nếm được niềm vui –

 

MỘT TRIỆU BÃI NƯỚC MIẾNG VÀO MẶT…

Sự hung tàn chậm chạp tiến tới. Như một bóng hình đáng sợ – bao bọc chúng ta – thấm vào da thịt chúng ta – vào tư tưởng – vào tâm hồn chúng ta – người ta không còn nghe thấy tiếng xiềng xích của những tên nô lệ nữa – người ta chết cũng không hay biết.

Sự hung tàn của tiền bạc và những thú vui dễ dàng, – cuộc chiến không thương xót của lòng tham đang đè bẹp những người yếu thế – sự hung tàn của kiêu căng và những chỗ đứng đặc ân – sự hung tàn của xác thịt không cương – của những thứ tình yêu vô ích đang che đậy một thứ ích kỹ đáng khinh – của những thứ hận thù của nó – của những sợ hãi làm tê liệt giác quan chúng ta. Người ta yên tâm vì những bất công không đụng đến mình, trong thâm tâm người ta cần đến nó khi nó có lợi. Quả tim là một tên hung bạo đầu tiên cho chính mình. Tự do hay không, những con người không biết sống nghèo khó và không thích hương vị của khiêm nhu?

Rất nhiều người vẫn là tên nô lệ dù họ không bao giờ biết đến tù ngục và những vết thương do kẽm gai bén nhọn. – Có những tên sát nhân đầy tiền của – những tên nô lệ không bao giờ muốn tự do.

Quanh chúng ta, sự hung tàn trở thành nham hiểm, che giấu bộ mặt và mục tiêu của nó – nó đi vào trong luật pháp, trong những đặc ân, trong bè phái, trong những bất công giai cấp – nó làm hại, phân rẽ, gây tan tác, đày người ta vào cô đơn sợ sệt – Và im lặng trở thành đồng lỏa – sự im lặng kéo dài, hèn nhát đang trốn chui vào những tiếng ồn ào tranh luận vô ích – đôi khi là sự im lặng đầy lo lắng như khi người ta đứng bên cạnh một người sắp chết – hay là thứ im lặng vụ lợi âm thầm kéo thêm một bất công khác… Chúng ta cũng đều biết thứ im lặng thất vọng đã quá hiểu sự vô nghĩa của tiếng nói và chỉ rơi vào sự dửng dưng mềm nhũng mà thôi.

Phải có những người dám “khước từ” – hạt cát “phản đối” của họ sẽ làm dừng bánh xe phức tạp của bạo tàn – sự cô đơn của họ sẽ là dấu hiệu cho một hiện diện vô số – trên tro tàn thất bại của họ, một ngày nào sẽ xây lên chiến thắng vẽ vang không bao giờ chấm dứt. Một ngọn lửa nhỏ cũng thắng được bóng đêm và một tiếng hát trẻ thơ cũng làm sống động miền sa mạc. Một người tự do có thể làm lung lay sức mạnh của những tay bạo chúa. Chúa ở với họ – và tất cả con người liên kết với nhau cũng không làm sao đập nát sao trời, một ý tưởng về Chúa cũng đủ lau sạch một triệu bãi nước miếng trên mặt –

Chớ gì mỗi người chúng ta dấn thân vào cuộc chiến đau thương của những người tự do. Cuộc chiến đấu của Niềm Vui cũng thường đầy nước mắt.

 

Nguyên tác: Lumières sur le chemin d’éternité

Tác giả: Henri Lafourcade

Chuyển ngữ: Lm Trầm Phúc